Hứa Tiên Chí

Chương 806 : Về quê

Ngày đăng: 11:47 18/04/20


Lữ Động Tân ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng:



- Nghĩ tới tên tuổi cả đời anh hùng của Lữ Động Tân ta, chỉ có lại bằng hữu kết giao mà thôi.



Nói xong liền có một hồ lô rượu bay tới trước mặt, hắn một tay cầm lấy, đưa lên miệng nhấp một hơi:



- Quả nhiên hảo tửu!



...



Thời điểm Phan Ngọc thỉnh dậy thì hiện đã trở lại doanh trướng, Hứa Tiên ở bên cạnh, cười nói:



- Tỉnh rồi.



Nâng thân thể của nàng, đem một chén nước đưa vào miệng của nàng.



Phan Ngọc uống một ngụm nước, nhuận nhuận yết hầu khô khốc, hỏi:



- Chiến sự như thế nào?



Hứa Tiên nói:



- Tự nhiên là đại hoạch toàn thắng, người Hồ gần như toàn quân bị diệt, ngay cả Khả Hãn cũng táng thân trong loạn quân, chắc chắn toàn bộ thảo nguyên sẽ đại loạn rồi, nhưng quân ta tổn thất không ít, trên cơ bản xem như đả thương địch một ngàn tự tổn tám trăm.



Hắn nhớ tới thủ đoạn Lữ Động Tân dùng bàn cờ làm chiến trường, không khỏi thở dài:



- Chuyện này có tính là Thần Tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn không?



Phan Ngọc đứng lên, nói:
Đại phu nghe tiếng quay đầu lại, vẻ mặt vô cùng lo lắng cùng không kiên nhẫn:



- Không nên chậm trễ



Rốt cuộc Hứa Tiên cũng thấy rõ mặt đại phu kia, kinh ngạc nói:



- Ngô đại phu.



Ban đầu ở Tô Châu, thu lưu hắn một đoạn thời gian chính là Ngô Nhân Kiệt, Hứa Tiên đi vào rừng trúc thì có đem Bách Thảo Đường phó thác cho hắn, sao hắn lại ở trong quân ở tái ngoại này?



Ngô Nhân Kiệt mượn ánh đèn lờ mờ trong doanh, thấy rõ mặt của Hứa Tiên, cũng kêu ra tiếng:



- Hứa... Hứa...



Hắn do dự cả buổi không biết nên xưng hô thế nào.



Hứa Tiên nói:



- Bảo ta hiền chất là được rồi, tại sao ngài ở nơi này?



Rốt cuộc mấy quân sĩ nhìn thấy bộ dạng của Hứa Tiên, vội vàng quỳ bái:



- Giám quân đại nhân!



Nhớ tới thất lễ của mình vừa rồi, trên người đổ mồ hôi lạnh.



Tuy Hứa Tiên vừa mới đảm nhiệm chức giám quân này, chiến tranh đã đạt thắng lợi, nhưng cũng không có bất luận kẻ nào xem nhẹ lời nói của hắn, phải biết rằng giám quân có quyền uy cực lớn trong quân, tương đương với đại soái như Phan Ngọc đấy. Giai cấp trong quân rất nghiêm, cái tội danh dĩ hạ phạm thượng này bọn họ gánh không nổi.