Hứa Tiên Chí
Chương 830 : Giáo Chủ Bái Hỏa Giáo
Ngày đăng: 11:47 18/04/20
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, cánh cửa bằng gỗ thông nặng nề bị đánh tan, tầng linh quang bao phủ phía trên bị đánh tan.
Đám binh sĩ hồng cân hô lên "Giáo chủ uy vũ!" "Giáo chủ uy vũ!"
Người tới chính là giáo chủ Bái Hỏa Giáo giáo Sở Kiếm Hùng, hắn khoác trường báo giáo chủ màu đỏ, diện mạo giấu dưới cái mũ, chỉ có đôi mắt tỏa ra hào quang đỏ thẫm, ngửa mặt lên trời gào thét đầy cừu hận:
- Huyền nữ, chỉ bằng pháp trận của ngươi cũng muốn ngăn cản ta sao?
Cửu Thiên Huyền Nữ đứn trên mái hiên cao nhất của Hồng Tụ thư viện, lạnh lùng nhìn qua Sở Kiếm Hùng, chuẩn xác mà nói là kế thừa trí nhớ của Sở Kiếm Hùng, có được thần niệm và khí lực của thượng cổ yêu thần Cường Lương.
Trong nội tâm nàng không bình tĩnh, bằng trí nhớ phàm nhân của Sở Kiếm Hùng làm sao biết thân phận của nàng, hơn nữa biết rõ thân phận nàng còn dám hung hăng càn quấy như vậy, rốt cuộc là không biết sống chết hay có chỗ dựa đây, nhưng đây không phải là thời điểm nghĩ nhiều.
- Vốn muốn lưu ngươi còn sống lâu một chút, xem ra là thời điểm tiễn ngươi đi rồi, cũng ít đi việc binh đao.
Một thanh trường đao xuất hiện trong tay của Cửu Thiên Huyền Nữ, lưỡi đao có hàn quang màu xanh lưu chuyner, trong nội tâm cũng âm thầm cảnh giác vài phần.
Sở Kiếm Hùng này sau khi phục sinh không biết dùng thủ đoạn gì, điên cuồng thu nạp ma đầu, đặc biệt khi ma đầu chém giết trên chiến trường lại có thể khôi phục thực lực.
Nếu ma đầu và ký chủ dung hợp lẫn nhau, cho dù là người gầy yếu như Trần Luân lúc trước cũng có thể đạt được lực lượng khủng bố ngay lập tức, chớ nói chi là Cường Lương thu thập thiên thiên vạn vạn ma đầu, bởi vì bản thân chính là ý niệm giết chóc, ảnh hưởng của những ma đầu kia chỉ làm khí thế của nó tăng lên, không có ảnh hưởng gì với nó cả.
Lưỡi đao lóe lên, một tấm lụa giống như đao chém về phía Sở Kiếm Hùng.
Sở Kiếm Hùng ngửa mặt lên trời gào thét, phun ra một cổ ánh sáng đỏ thẫm.
Ánh đao vặn vẹo trong ánh sáng, trên đỉnh lầu các lộ ra nửa hình tròn.
Thân hình Cửu Thiên Huyền Nữ biến mất, xuất hiện ở trên không trung, cúi đầu nhìn lại, Sở Kiếm Hùng không có đuổi theo mà xảo trá nhìn nàng, trực tiếp xông vào tiểu lâu.
Cửu Thiên Huyền Nữ nhíu mày, nàng không thể sát giới được, nếu như khai chiến ở thành Hàng Châu này thì mấy chục vạn dân chúng trong thành chỉ sợ sẽ trở thành vật bồi tán, chuyện này làm nàng bó tay bó chân, muốn dẫn Sở Kiếm Hùng tới nơi khác đánh chết nhưng hắn không mắc câu.
Sở Kiếm Hùng vọt tới trước tiểu lâu của Doãn Hồng Tụ, mấy đạo quang mang từ trên trời giáng xuống, lại không rơi vào người của hắn mà là phân bố ở chung quanh, ngay sau đó tình cảnh bốn phía đại biến, Cửu Thiên Huyền Nữ dùng Âm Dương bố trí thành trận pháp, tạm thời ngăn hắn một lúc.
Nhưng nếu như chế phục thì còn cần một Thần Tiêu am hiểu chém giết cận thân mới được, Cửu Thiên Huyền Nữ suy tư một lát, thả ra một đạo kiếm thư, trong chốc lát, một đạo hào quang lao tới, đứng ở trước người của Cửu Thiên Huyền Nữ, nói:
- Nương nương!
Viên Công đeo kiếm đứng đó, hắn đứng ngạo nghễ, đối mặt Cửu Thiên Huyền Nữ lại tỏ vẻ vô cùng cung kính, cam nguyện nghe nàng điều khiển.
Trong nội tâm Cửu Thiên Huyền Nữ kịch chấn, nhìn qua Hứa Tiên, nhìn thấy nụ cười và gương mặt quen thuộc kia, nụ cười này như che khuất hồngvân, càng làm cho nàng khiếp sợ hơn gấp trăm ngàn lần:
- Ngươi... Ngươi là?
Hứa Tiên cười nhạt một tiếng:
- Ta là Hứa Tiên!
Cảm giác được Sở Kiếm Hùng giãy dụa, Hứa Tiên làm ra tư thế ném đi, mạnh mẽ đem Sở Kiếm Hùng quăng lên bầu trời:
- Biến thành vì sao đi!
Sở Kiếm Hùng thân bất do kỷ bay lên bầu trời, thân thể ma sát thật mạnhvới không khí, quả nhiên sáng lên như sao chổi vậy, hắn dựa vào một chút ý thức nhìn qua Hứa Tiên cách mình càng ngày càng xa, Hàng Châu trở nên càng ngày càng nhỏ, Giang Nam trở nên càng ngày nhỏ, trái đất càng ngày càng nhỏ.
Cuối cùng hắn trông thấy cả thế giới, đây là cảnh cuối cùng trong đời của hắn.
Cửu Thiên Huyền Nữ nói:
- Điều đó không có khả năng, ngươi không phải...
Nàng rõ ràng trông thấy là Hậu Nghệ.
- Lời của ngươi nói lúc trước ta đã hiểu rất nhiều. Nếu không có một ítnhân tố ngẫu nhiên, đứng ở trước mặt ngươi không phải là Hứa Tiên.
Hứa Tiên nhìn qua Cửu Thiên Huyền Nữ, trong mắt quả nhiên không có mộttia cừu hận, ngưng mà trải qua trăm ngàn lần luân hồi chuyển thế giữa ba kiếp, cũng không cách nào trừ khử chấp niệm.
Thời điểm này ở chân trời phương bắc xuất hiện linh lực chấn động kịchliệt, làm lòng người xuât hiện cảm giác nóng bỏng, làm cho Cửu ThiênHuyền Nữ cũng biến sắc.
Cùng lúc đó linh lực của Viên Công nhanh chóng suy yếu xuống, kiếm tuchi đạo, tu vi Thần Tiên, thượng cổ thần niệm, những thứ này cộng lạikhông thể ngăn cản hồng vân.
Cửu Thiên Huyền Nữ lập tức không chút do dự bay về hướng bắc.
Hứa Tiên buông Doãn Hồng Tụ ra, hôn nhẹ lên trán của nàng, nói:
- Có thể chờ ta một chút không?