Hựu Nhất Xuân

Chương 58 :

Ngày đăng: 22:18 21/04/20


Ngày mùng 8 tháng 8, thiệp cưới từ An quốc phủ đưa xuống vương phủ. Tô Diễn Chi cầm thiệp đỏ thẫm mạ vàng đến chỗ ta thương nghị, đưa quà cưới gì mới tốt.



Phù Khanh Thư là huynh đệ của lão tử, tiểu công chúa là muội muội của tiểu vương gia, lễ nhất định phải có giá trị một chút. Ta cầm thiệp cưới giơ lên trước mũi nhìn nhìn, rồi lại đặt xuống, thôi cứ để Diễn Chi cân nhắc lo liệu vậy. Tô Diễn Chi nói muốn đưa hai phần lễ vật, một phần đưa vào cung cho công chúa, một phần đưa đến An quốc phủ. Ta nói phô trương thế nào đến thế nào, nhất định phải đưa cái gì đó quý báu hoặc đáng giá đến. Có điều lão tử suy nghĩ một lúc lâu mới hỏi Tô công tử: “Diễn Chi, ngươi nói ta đi dự tiệc cưới, nên ngồi ở bàn nhà mẹ đẻ hay là bàn bên nhà chồng công chúa?”



Tô Diễn Chi cầm thiệp cưới nói: “Vương Gia là bậc thượng khách hẳn là được mở riêng một bàn tiệc.” Hoá ra là bàn thượng khách. Kỳ thực lão tử được xếp ngồi vào ghế thủ tọa cho bàn ông mai bà mối cũng xứng đáng.



Nói đến bàn tiệc của ông mối ta thì Phù Khanh Thư và tiểu công chúa cả hai vẫn phải mỗi người đến kính ta một ly.



Diễn Chi đi rồi ta một mình đến viện tử (sân nhỏ) đi một vòng, bị vấp vào đống rễ cỏ bên cạnh hòn giả sơn, kinh động đến con ruồi trâu, xem chừng nó ngủ vừa mới tỉnh nhìn thấy ta như thấy thịt mỡ đến cửa, không chút khách khí ở trán lão tử làm một phát, đau như lửa đốt.



Chào đón ta là một ngày xui xẻo. Vì lẽ đó lão tử muốn ra ngoài đi dạo, xoay chuyển một vòng vận khí.



Ngày mùng 8 tháng 8 là ngày may mắn, trên đường cái cửa hàng ước hẹn khai trương. Bên này mới bùm bùm một lát mà đã thấy khói bay mù mịt, ta nắm quạt phẩy phẩy khói pháo đang nhàn nhã bay đến, bỗng ven đường nghe thấy một tiếng thét to: “Tiểu lão đệ.”



Một người trong đám khói bước ra ngăn trước đường đi, ta ngốc lăng ra, người kia cười hắc hắc nói: “Tiểu lão đệ, ngươi còn nhớ không, mấy ngày trước ở cửa hàng Tiễn mặt rỗ ăn dưa hấu, hai anh em ta còn tâm sự đó.” Ta bừng tỉnh nhớ lại: “Lý Thiết Tam, Lý huynh! Mấy ngày ngay chuyện làm ăn tốt không? Đang tính ngày nào tìm mọi người rồi huynh đệ chúng ta cùng uống một trận.” Lý Thiết Tam trên khuôn mặt đen xì hiện ra hồng quang: “Chuyện làm ăn của tiểu bản ta vẫn cứ thế mà đối phó thôi, vừa hay dư ít tiền nhượng lại cửa hàng nhỏ, cũng tính là có được cái mặt tiền. Hôm nay khai trương, nếu tiểu lão đệ không chê, thưởng cho tình cảm kết giao của chúng ta mà đi vào uống chén rượu nhạt, tán tụng một trận.”



Ta để quạt kẹp vào eo lưng chắp tay: “Chúc mừng chúc mừng, nếu như biết trước chuyện này thì trời vừa sáng ta đã đến nơi này đòi uống rượu rồi.”.



Đi vào cửa tiệm lò rèn của Lý Thiết Tam, lấy ra trong tay áo hai nén bạc làm hạ nghi, còn cùng Lý Thiết Tam nhún nhường lôi kéo một phen. Mặt tiền bên ngoài lò rèn không lớn lắm nhưng mặt sau thì ngược lại có một tiểu viện tử không hề nhỏ. Miễn cưỡng đặt được bốn năm cái bàn lớn, ta quét mắt một vòng thấy Tiền mặt rỗ, hai bên nhìn nhau nở nụ cười cũng chính là ngồi ở trên cái bàn đó. Lý Thiết Tam ân cần niềm nở đãi khách, Thiêu Đao Tử (1) trong tầng hầm dùng chén lớn uống, làm cả gà béo cũng có luôn cả vịt, cá chép chua ngọt (2) thì trên hai cân. Ta nghe tiếng sai bảo thì cao hứng, kính ông chủ cùng Tiền mặt rỗ nhưng chỉ là uống tí chạm mặt thôi, ai ngờ người mấy bàn khác quan tâm hắn dù quen biết hay không cũng đều đến uống một ly. Xong tiệc nói một tiếng quấy rầy rồi xuất môn, thật sự thì đúng là rượu có chút mạnh, thế là lại tấp đại vào một trà lâu bên đường, kêu chén trà xanh giải rượu. Ăn mấy miếng điểm tâm, nghe được hai đoạn thư (sách).




Bàn tiệc không còn ai ta quay đầu nhìn Tiểu Thuận Tiểu Toàn: “Lấy ở nhà phụ cận mấy con cua với cái bánh Trung Thu về nhìn thôi, ở trong sân cũng cùng mọi ngươi nói rồi, tết lớn các ngươi ăn bữa cơm đoàn viên đi.” Tiểu Thuận Tiểu Toàn hoan hoan hỉ hỉ đáp lại, đến lư yên (khói) cũng chẳng thấy đâu.



Một mình ngắm trăng gặm cua thực ra cũng có phong vị lắm. Đống cua đều để trưng làm mẫu, ai cũng tràn sắc vàng, ta rót một chén gừng giấm, ăn một miếng lại một hớp Hoa Điêu, rất thú vị. Tối ngày mười lăm tháng tám, cứ vậy mà qua.



Ngày mưới sáu trong lòng như nước triều ngăn, ăn nhiều cua tích lại quá nhiều. Cả ngày cũng không ăn cơm, chạng vạng nơi nơi đều đã lên đèn, đang chuẩn bị đi dạo kiếm vài món nhét vào bụng, bước khỏi cửa ngẩng đầu, nhìn thấy có một người đứng bên hòn giả sơn.



Phù Tiểu Hầu đến nhà lão tử, lại còn đi cửa chính.



Phù Khanh Thư đứng yên trong bóng chiều ta: “Tối nay, ta mời ngươi uống rượu”.



(1) Rượu Thiêu Đao Tử:



(2) Cá chép chua ngọt:



(3) Tần Thúc Bảo  là danh tướng nhà Đường dưới Triều Đường Thái Tông. Ông là một trong 24 công thần được vẽ chân dung trên Lăng Yên Các.



(4) Tiết Nhân Qúy là một danh tướng thời nhà Đường, phục vụ qua 2 triều vua Đường Thái Tông và Đường Cao Tông. Ông được phong soái trong cả hai thời kì chinh Đông và một thời gian của thời kì chinh Tây cùng Tiết Đinh San.