Huyết Mạch Phượng Hoàng

Chương 11 :

Ngày đăng: 20:27 21/04/20


Tô Mạt và Hàn Ngạo lợi dụng quỷ đầu to thuận lợi vào địa lao, hơn nữa còn giải cấm chế cho Đào Tử. Nhưng vấn đề bây giờ là phải làm sao để an toàn rời khỏi phủ Quỷ Vưomg.



Nhìn quỷ đầu to trên mặt đất, Tô Mạt suy nghĩ một chút rồi hỏi Đào Tử bên cạnh.



"Đào Tử, không phải cậu biết thuật dịch dung (*) sao? Có thể giả dạng thành quỷ đầu to không? Sau đó chúng ta trà trộn ra ngoài."



(*) Thuật dịch dung là kỹ xảo hóa trang.



"Chuyện này làm thì cũng được đó, nhưng chuồn êm xuôi được không?" Đào Tử cũng hơi hoang mang.



"Không có gì là không thể; cậu cứ làm theo lời mình, biến thành quỷ đầu to, sau đó cải trang con quỷ đầu to này thành cậu. Dù sao chúng ta cũng đã rút quỷ cốt của hắn, hắn không còn năng lực chống cự, lại hạ một cấm chế cho hắn là được. Đến lúc đó sống hay chết thì phải xem vận may của hắn thôi."



Nghe lời Tô Mạt nói, Đào Tử do dự một chút, sau đó gật đầu.



"Được rồi, vậy thì làm theo cách của cậu đi." Dứt lời, Đào Tử lấy một chiếc túi gấm nhỏ màu vàng trong ngực.



Trong khoảng thòi gian bị giam giữ, có lẽ do cô luôn già bộ hôn mê nên đám ma quỷ này không hề phòng bị cô. Những thứ cô đã chuẩn bị sẵn vẫn còn ở trong người. Không ngờ cuối cùng lại phát huy tác dụng.



Trong túi gấm màu vàng không có vật gì đặc biệt, chỉ có một chiếc hộp nhỏ làm bằng gỗ, to cỡ lòng bàn tay. Mở chiếc hộp ra, một mùi hương thoang thoáng bay ra. Trong hộp là chất kem màu trắng không biết làm từ thứ gì.



Đào Tử quệt ngón tay lấy một ít kem rồi bôi lên mặt mình, một phần khác lại bôi lên mặt quý đầu to. Chuẩn bị tất cả xong xuôi, Đào Tử nhắm mắt lại, miệng thì thầm.



Một màn như sương mù hiện ra trước mắt, lớp khí màu trắng bao phủ xung quanh quỷ đầu to và Đào Tử, lớp khí dày đặc dần rồi lại từ từ mờ đi, quỷ đầu to vừa ở dưới đất đã biến thành Đào Tử. Đào Tử đang ở bên cạnh Tô Mạt lại biến thành quỷ đầu to.



Vẻ mặt Tô Mạt bình thản như thưòng gặp chuyện này. Vậy mà Hàn Ngạo lại ngạc nhiên nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt, cũng không hề lên tiếng hỏi han. Dù sao mỗi người đều có bí mật của riêng mình. Xem ra chiêu thức này của Đào Tử quả thật là tuyệt diệu.



"Trời ạ, đầu của con quỷ này nặng quá đi mất. Mỗi ngày nó phải kéo lê theo không biết mệt sao?"



Đào Tử đã biến thành quỷ đầu to, đang dùng tay đỡ cái đầu to đùng và luôn miệng oán trách.
Lời nhắc nhở của Vị Ương khiến Tô Mạt và Hàn Ngạo giật thót. Hai người nghĩ lại vẫn còn rùng mình, nhìn lẫn nhau. Không ngờ khí trường trong tế đàn Bách Quỷ Dạ Hành này lại mạnh mẽ đến vậy. Chỉ vừa mới bắt đầu mà hai người đã bị trúng đòn, nếu không có Vị Ương nhắc nhở, sợ rằng lúc này thân phận hai người đã sớm bại lộ rồi.



Thật là nguy hiểm!



Thấy hai người họ đã tự chủ được tinh thần, Vị Ương thở phào nhẹ nhõm. Cô chỉ vào đám quỷ xuất hiện theo thứ tự bên trong tế đàn, thản nhiên nói.



"Ma quỷ ở đây đa dạng lắm, có lẽ có nhiều loại quỷ mà hai người chưa từng gặp phải không? Dù sao hai người cũng ở lại, chi bằng theo tôi đi xem Bách Quỷ Dạ Hành hiếm có này đi. Ở Nhân giới tuyệt đối không gặp được đâu."



"Ừ, vậy cũng được, Bách Quỷ Dạ Hành của chúng tôi cao lắm chỉ là du hồn chết oan trôi dạt giữa nhân gian. Nhưng tại Quỷ giói của cô lại là yêu ma quỷ quái hoành hành thật sự, như bầy quỷ múa loạn vậy."



Nhìn cảnh tượng trong sân, Tô Mạt rất cảm thán còn Vị Ương che mặt cười.



"Vậy cô xem, cô biết được bao nhiêu loại trong số các loài quỷ ở đây? Tôi có thể phổ cập giáo dục miễn phí cho cô một buổi đấy."



Tô Mạt và Hàn Ngạo hướng ánh mắt vào tế đàn. Bởi vì lúc nãy được Vị Ương nhắc nhở nên cũng rất chuyên tâm, tránh để bị oán niệm của trống da người quấy nhiễu thêm nữa.



Lúc này tế đàn đã tụ tập đủ loại quỷ, ngoại trừ mười hai loại quỷ ra còn có rất nhiều loại quỷ mà họ chưa từng nhìn thấy.



Đưa tay chỉ vào một loài quỷ không biết tên trong tế đàn, Tô Mạt quay đầu hỏi Vị Ương.



"Đám kia là gì vậy? Đại đa số quỷ tôi biết đều từ trong sách cổ, nhưng có mấy loài này thật sự chẳng có ấn tượng gì."



Nhìn theo hướng ngón tay của Tô Mạt, trong tế đàn quá thật có mấy loài quỷ mang hình thù kì dị. Vị Ương quan sát kỹ lưỡng.



"Không ngờ Quỷ Vương thành Nam càng ngày càng có máu mặt, thậm chí tà thần Ngũ Thông Thần (*) cũng đến."



(*) Ngũ Thông Thần là dâm thần hoành hành tại thôn quê, có lai lịch phức tạp. Có người nói là quỷ ở Liễu Châu thời Đường, có người nói là kẻ chết trận được Chu Nguyên Chương tế điện, năm người làm một đội.