Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này, Con Muốn
Chương 71 : Nước ngập đại học A
Ngày đăng: 11:18 30/04/20
Editor: Ngạn Tịnh.
Cố Hành Thâm đổi một tư thế, trong con ngươi rõ ràng sáng lên chút ít.
Một bên nhìn mặt mà nói chuyện chính là chủ nhiệm hệ diễn xuất tự mình phụ trách diễn tập mấy ngày nay, thấy Cố Hành Thâm dường như rất hứng thú, vội vàng đúng lúc giới thiệu với Cố Hành Thâm.
"Đóng vai Bạch Nương Tử là một tài nữ của hẹ biểu diễn, rất ưu tú, gần đây vừa nhận quay [Trang Sức Màu Đỏ] của đạo diễn Quách, cha cô ấy là chủ tịch tập đoàn YH..."
Cũng không biết Cố Hành Thâm có đang nghe hay không, chẳng qua là nghiêm túc nhìn biểu diễn ở trên đài, đột nhiên lên tiếng hỏi, "Tiểu Thanh thì sao?"
Chủ nhiệm sửng sốt mấy giây mới phản ứng được, lập tức nhiệt tình giới thiệu, "Bạn học Cung Tiều Kiều cũng cực kỳ ưu tú, học tập khá là khắc khổ, ba năm qua đều lấy giải nhất học kim. Nghe nói mẹ mất sớm, cũng từng là một diễn viên có chút danh tiếng..."
Trên đài, Tiểu Thanh yên lặng đi sau lưng Bạch Nương Tử cùng Hứa Tiên, chuyên nghiệp mà làm nền cho tỷ tỷ cùng tỷ phu, thỉnh thoảng đáp đôi lời kịch tiếp tục với nội dung cốt truyện.
Thấy ánh mắt Cố Hành Thâm từ đầu tới cuối đều rơi vào người Cung Tiểu Kiều, chủ nhiệm nhỏ giọng tăng thêm một câu, "Cô ấy dường như chỉ một lòng trên học tập, ba năm qua cũng không kết giao bạn trai..."
Rõ ràng có thể cảm giác được ánh mắt nóng rực nào đó vẫn luôn khóa trên người mình, Cung Tiểu Kiều có chút tê dại cả da đầu, chỉ muốn vội vàng kết thúc biểu diễn.
Cung Tiểu Kiều chú ý tới hàng trước lại bắt đầu có học sinh kích động lần lượt đứng lên ghế.
Xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là vì bọn họ biểu diễn quá xuất sắc?
Dần dần, học sinh ở hàng ghế trước đứng lên ngày càng nhiều...
Mặc kệ, vẫn là chuyên tâm diễn xong lại tính tiếp.
"Sống chết có số, chuyện do người làm, ta không tin tình yêu quang minh chính đại, đánh không lại tư tâm vọng dục của hòa thượng kia, Cửu U âm Minh, chư thiên thần ma, xin giúp ta đoạt lại phu quân!"
Giờ phút này đang diễn đến đoạn Bạch Nương Tử cùng Tiểu Thanh làm lụt.
Tình tiết tiếp theo chắc là các hòa thường hô to "Nước dâng" sau đó kinh hoảng chạy trốn.
Cũng may nhân viên đã sơ tán gần hết rồi, cuối cùng chỉ còn lại mười mấy nữ sinh tránh trên sân khấu.
Chủ nhiệm hệ rống to, "Sao mấy em còn chưa đi, đi nhanh nào!"
Có nữ sinh nhỏ giọng nói, "Chúng em sợ cái đó..."
Lời của nữ sinh kia còn chưa dứt liền bị chủ nhiệm hệ nghĩa chính ngôn từ cắt đứt, "Mấy cô gái trẻ các em, bình thường chính là được nuông chiều quá rồi! Người khác đều xuống nước được sao mấy em lại không thể! Nhanh xuống đi nào!"
Nhìn bộ dáng của tên chủ nhiệm hệ kia hẳn là muốn khoe khoang trước mặt lãnh đạo, Cung Tiểu Kiều nhìn gã không vừa mắt, đang chuẩn bị phản bác, Cố Hành Thâm ở bên cạnh ho nhẹ một tiếng, "Chủ nhiệm, bọn họ hẳn là tới kỳ kinh nguyệt, không tiện."
Một gương mặt của chủ nhiệm hệ nhất thời đỏ thành màu gan heo.
Cung Tiểu Kiều cảm thấy thật con mịa nó hả giận mà!
Lại nói, Cố Hành Thâm, vì sao anh lại hiểu rõ như vậy hả hả hả -_-...
Ánh mắt của những nữ sinh trên đàu đều đầy sùng bái nhìn Cố Hành Thâm, người người xấu hổ lại sợ hãi.
"Tiểu Kiều, làm sao bây giờ! Tớ sẽ không chết chìm ở nơi này chứ!"
Hàn Anh Nại lại có thể quy cur ngay ngắn gọi cô là Tiểu Kiều, xem ra là thật sự bị hù dọa rồi.
Trên đài là một đám thỏ nhỏ bị hoảng sợ run lẩy bẩy nhất thời kích thích mãnh liệt lòng thương hương tiếc ngọc của Cung Tiểu Kiều.
"Đừng sợ, có tớ đây!" Cung Tiểu Kiều một bên an ủi Hàn Anh Nại một bên ngẩng đầu đánh giá hội trường.
Cung Tiểu Kiều như có điều suy nghĩ lôi kéo dây cáp vừa rồi treo cô và Diệp Mộng Kỳ bay lên làm phép, lại ngắm ngía khoảng cách giữa vũ đài và cầu thang.
Tiếp đó, Cung Tiểu Kiều làm ra hành động kinh người.