Kế Hoạch Dưỡng Thành Đại Thần

Chương 21 : Giao dịch

Ngày đăng: 10:22 18/04/20


Từng có lời bình rằng, trong giới giải trí có hai người nổi tiếng đối xử tệ bạc với phóng viên, thứ nhất là Đoàn Hàn Chi, thứ nhì là Quan Phong.



Đoàn Hàn Chi có thể dùng thứ tiếng Anh giọng Mỹ chính gốc, lưu loát nhất duyên dáng nhất, mắng ra những từ ngữ hạ lưu dơ bẩn cực đỉnh, thậm chí thời điểm bị chọc giận, y còn có thể xăn tay áo lên, ném ly rượu thủy tinh vào mặt phóng viên. –Lúc tham dự lễ đưa tang một bậc tiền bối thì bị phóng viên bao vây, y xác thực đã làm như vậy.



Còn Quan Phong, người này trời sinh chỉ thiếu dây thần kinh mặt, chưa từng có phóng viên nào bắt gặp biểu tình trên gương mặt hắn thay đổi. Hắn luôn dùng những câu trả lời vừa ngắn gọn vừa cay nghiệt đáp trả câu hỏi của phóng viên. Ví dụ phóng viên hỏi: “Quan tổng, có thể chụp chung một tấm ảnh với nghệ sĩ trong công ty không?” Quan Phong nói: “Không thể.” “Tại sao không thể?” “Tôi không muốn.” “Có thể xin anh hợp tác một chút không?” “Cậu không đủ tư cách.” “Anh nói như vậy là hơi quá đáng! Chúng tôi là phóng viên thời báo xx!” “Đúng vậy, cậu chỉ là phóng viên thời báo xx mà thôi.”



Trợ lý của Quan Phong từng cảm khái về phương diện này: “Nếu có thể chụp được khoảnh khắc Quan tổng vừa mở mắt lúc sáng sớm, ngươi có thể trực tiếp đem nó đi làm ảnh bìa quảng cáo cho sản phẩm dưỡng da cao cấp nhất, không cần hóa trang hay chỉnh sửa gì cả, tất cả mọi người nhất định sẽ nghĩ hắn đang trầm tư.”



Ngay trước thời điểm hiện tại, chưa có bất cứ phóng viên nào chụp được cảnh tượng Quan Phong chạm mặt Đoàn Hàn Chi, cũng không dám tưởng tượng qua.



Bởi vì, không ai dám nghĩ đến một khi bom nguyên tử cùng bom hạt nhân va chạm sẽ tạo nên sức công phá ra sao.



Quan Tĩnh Trác quay đầu lại, có điểm kinh ngạc: “Anh hai? Sao anh lại xuất hiện ở đây?”



Quan Phong bình thản liếc mắt nhìn Quan Tĩnh Trác, hỏi ngược: “Tại sao anh không thể xuất hiện ở đây?”



“Quan tổng là khách mời hàng đầu trong danh sách của ban tổ chức, cũng là một thành viên trong ban giám khảo ngầm, hai tiếng trước vừa mới đáp phi cơ đến đây…” Nữ trợ lý đứng phía sau Quan Phong nhỏ giọng giải thích cùng Quan Duệ, sau đó gần như thì thầm bổ sung thêm một câu: “Ngài ấy đã đọc báo rồi.”



Gương mặt xinh đẹp của Quan Duệ hơi biến sắc.



Quan Phong trước tiên là bắt tay với Đoàn Hàn Chi, hai người đều mặt không đổi sắc: “Đã lâu không gặp.” “Đúng vậy.” “Mười phút nữa có rảnh cùng nhau uống một chén không?” “Được a.”



Vì thế, trợ lý theo sau Quan Phong lập tức mở máy tính ra, đem cuộc gặp gỡ được nhắc đến trong cuộc trò chuyện ghi vào lịch trình của hắn.



Lần đầu xuất hiện, vạn người chú ý, nhiệt liệt long trọng – cuộc gặp gỡ giữa hai vị giáo chủ giáo phái độc miệng nháy mắt đã đi đến thanh âm cuối cùng. Trợ lý nhìn đồng hồ tính giờ trên máy tính, lần này hai người từ lúc bắt tay cho đến khi kết thúc, tổng cộng đúng năm giây.



Quan Phong chuyển hướng sang Vệ Hồng, bất ngờ vươn tay ra: “Rất vui được gặp cậu.”



“Tôi cũng vậy.” Vệ Hồng lúng túng bắt tay với Quan Phong.



“Đúng rồi.” Cho dù là lúc nói những lời này, trên mặt Quan Phong vẫn không hề gợn sóng: “Lát nữa mời cậu ký tên rồi giao cho trợ lý của tôi, bên trên viết ‘Tình yêu thiên sứ, Bạch Nhất Phàm’ bảy chữ.”



Biểu tình mọi người đều giống như mới nuốt trọng một quả trứng gà. Mặt Vệ Hồng cứng ngắc: “…Tại sao?”



Quan Phong thản nhiên nói: “Tôi thích.” Buông tay ra, hắn cũng không quay đầu lại nhìn, bước thẳng về phía hội trường.




“Dựa vào năm nay cậu mới ba mươi tuổi, cậu chắc chắn không muốn chết sớm như vậy. Tôi sẽ để ‘Tử đấu’ được công chiếu, để Tĩnh Trác mở lại tài khoản ngân hàng của cậu, mặt khác tôi còn trả giúp cậu toàn bộ chi phí phẫu thuật. Đương nhiên, tôi là một thương nhân, thương nhân thì phải chú ý đến toàn bộ giá trị của mặt hàng. Tôi sẽ lợi dụng mỗi một điểm năng lực, bối cảnh, quan hệ, danh tiếng của cậu để giúp công ty mới của tôi tạo dựng tên tuổi.” Nói tới đây, Quan Phong còn nho nhã lễ độ hỏi thêm: “Cậu thấy chủ ý này thế nào?”



Đoàn Hàn Chi yên lặng nhìn hắn: “Chủ ý rất hay.”



Ngay lúc này, hội trường phía sau đột nhiên truyền đến tiếng vỗ tay kịch liệt và tiếng hô to của MC: “Kế tiếp, chúng tôi xin công bố bộ phim có tỉ suất người xem cao nhất trong năm. Mời mọi người cùng nhau nhìn về phía màn hình lớn!”



Một giây tĩnh lặng trôi qua, trong phút chốc tiếng vỗ tay và tiếng hoan hô bùng phát: “Tỉ suất hơn 17%, ‘Tình yêu thiên sứ’ đã vinh dự nhận được giải thưởng năm nay!”



Giữa đêm khuya vắng vẻ, tiếng hoan hô nồng nhiệt tựa như nhạc khúc từ thiên đường truyền xuống nhân gian, dù cách một khoảng cách xa như vậy vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.



Thế nhưng, tiếng ồn ào đó ngược lại chỉ càng phụ trợ cho bầu không khí đông đặc nơi đây. Tàn thuốc trên tay Đoàn Hàn Chi lụi tắt trong màn đêm, thanh âm Quan Phong hết sức nhu hòa, thậm chí còn nghe ra được hàm ý ca ngợi kiểu giả mù sa mưa: “Diễn viên vừa mới vào nghề đã dành được giải thưởng cao nhất, vận khí đúng là quá tốt, cậu nói có đúng không? –Đương nhiên, nếu tiếp theo có thể thuận lợi dành được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, như vậy càng hoàn mỹ hơn nhỉ?”



Đoàn Hàn Chi cũng dùng ánh mắt giả mù sa mưa nhìn hắn: “Hoàn mỹ giống như da mặt của anh vậy, Quan đại thiếu gia.”



“Ồ, vậy sao?” Quan Phong vừa bấm di động vừa nhẹ nhàng hỏi: “Nói cách khác, cậu quyết định chấp nhận lời thỉnh cầu của tôi? Đúng không, đạo diễn Đoàn?”



Đoàn Hàn Chi ưu nhã mà thành khẩn gật đầu: “Nếu đó thật sự gọi là thỉnh cầu, rất vui lòng.”



Giống như kỳ tích, ngữ điệu của hai người thế nhưng cùng mang theo khí chất nhún nhường, hoàn toàn không phân rõ ai hơn ai kém.



Quan Phong hài lòng. Hắn vui vẻ – mặt dù căn cứ theo da mặt thì không cách nào nhìn ra nội tâm hắn đang vui vẻ – gọi điện cho phía hội trường. Mấy phút sau, thanh âm MC một lần nữa vang lên: “Tin tưởng mọi người đang rất mong chờ muốn biết ai sẽ là người chiến thắng giải thưởng Nam diễn viên chính xuất sắc nhất. Như vậy kế tiếp, chúng tôi xin công bố tám gương mặt được đề cử!”



Sau một khúc nhạc ngắn long trọng như thường lệ, thanh âm của chủ tịch ban giám khảo vang lên trong tĩnh lặng:



“Giải thưởng Nam diễn viên chính xuất sắc nhất năm nay thuộc về người thể hiện vai Bạch Nhất Phàm trong ‘Tình yêu thiên sứ’ – Vệ Hồng.”



……



“Đây là hắn xứng đáng.” Quan Phong cúp điện thoại, tay cầm ly rượu nhanh chóng rời đi, bộ dáng cực kỳ giống con hồ ly vừa mới ăn thịt được con gà béo.



“À, đúng rồi.” Đột nhiên, Quan Phong quay đầu lại, dùng biểu tình thành khẩn nhất nhìn Đoàn Hàn Chi: “Tôi muốn hỏi cậu, bỗng nhiên trở thành nữ chính trong phim thần tượng tình cảm, hơn nữa còn có hai nam nhân giữa đường đánh nhau vì cậu, cảm giác thế nào?”



“…” Đoàn Hàn Chi dùng ánh mắt u ám nhìn chằm chằm gương mặt tinh xảo tái nhợt kia, nửa ngày mới chậm rãi đáp: “Nếu anh chịu vì tôi đánh nhau giữa đường, tôi nhất định khâm điểm anh thành nam diễn viên chính.”