Kế Hoạch Dưỡng Thành Đại Thần
Chương 44 : Sáu mươi vạn
Ngày đăng: 10:22 18/04/20
Bên ngoài cửa thủy tinh vòm tròn của You Yi shopping city*, một chiếc Bentley màu đen lặng lẽ dừng lại. Quan Duệ mặc áo khoác ngoài màu đen, chân mang giày ống, kính râm che khuất nửa khuôn mặt từ trong xe bước ra, liếc mắt nhìn xung quanh một chút, sau đó nhanh nhẹn bước vào bên trong.
*Trung tâm Lufthansa là một công trình phức hợp lớn ở Bắc Kinh khai trương vào năm 1992, bao gồm 3 phần chính: You Yi shopping city (thành phố mua sắm You Yi),Kempinski Hotel Beijing (khách sạn Kempinski Bắc Kinh), khu căn hộ cùng văn phòng cho thuê cao cấp.
Mái tóc của nàng thả xuống, mềm mại uốn lượn ở phía sau cùng trước ngực, khăn choàng tơ tằm vừa tiện tôn lên cần cổ thon dài trắng nõn, thấp thoáng trần trụi ra bên ngoài làn da băng tuyết mềm mại được bảo dưỡng thỏa đáng, tựa như thiếu nữ mới tròn mười tám. Vài khách hàng nam lúc đi ngang qua đều nhịn không được quay đầu nhìn nàng, có người còn mỉm cười thân thiện, thế nhưng khuôn mặt bên dưới chiếc kính râm của Quan Duệ vẫn không có nửa điểm biểu tình.
Cánh cửa tiệm cà phê thuộc trung tâm thương mại mở ra, nhân viên phục vụ nhanh chân chạy đến đón tiếp Quan Duệ, nhưng nàng chỉ khoát khoát tay, đường nét khuôn mặt lộ ra bên dưới chiếc kính râm cực kỳ sâu sắc tinh xảo, một chút cảm xúc lộ ra đều không có, chỉ trực tiếp nhìn lướt qua xung quanh một lượt, sau đó bước nhanh tới chiếc bàn ghỗ trong góc.
Quan Tĩnh Trác buông ly sứ trắng trong tay xuống, ngẩng đầu lên nhìn nàng.
Quan Duệ ngồi đối diện với Quan Tĩnh Trác, tháo kính râm xuống, nhìn kỹ gương mặt em trai mình. Trong phút chốc, gương mặt anh hiển hiện một loại biểu tình khó có thể hình dung, phức tạp vô cùng, nhưng không mang theo chút ác ý hoặc bất mãn nào, mà ngược lại còn hàm chứa một sự bi thương nhàn nhạt sâu thẳm.
Quan Duệ là kiểu phụ nữ khá mạnh mẽ, nhưng khi bắt gặp thần sắc nhiều năm như vậy mới xuất hiện lần đầu trên khuôn mặt Quan Tĩnh Trác, nàng lại do dự không mở miệng, bầu không khí nhất thời trở nên hòa hoãn.
“Chị, chị… khỏe không?”
Quan Duệ lắc đầu: “Làm sao mà khỏe được? Em cũng không phải không biết tính tình lão thái thái, bà vốn đã xem chị không vừa mắt, nay em lại ngay bữa tiệc đính hôn mà không cho Uất Trân chút mặt mũi nào… Em đó, chị nghe Phong ca nói em đã chạy đến Mỹ. Em thế nào rồi?”
Quan Tĩnh Trác nhắm mắt lại: “Như chị thấy đấy.”
Quan Duệ thăm dò anh một chút: “Sao em lại trở về? Chị cứ nghĩ em sẽ ở Mỹ luôn.”
“Hàn Chi không cần em.”
“…Hiện tại em về, nhưng Phong ca đang tức giận, có lẽ sẽ không cho em bước chân vào cửa Quan gia đâu.”
“Quan gia?” Quan Tĩnh Trác cười lạnh một tiếng, “Quan gia hai chữ này đối với chị mà nói có ý nghĩa gì, đối với em mà nói lại có ý nghĩa gì chứ? Trong cuộc đời mỗi người, có thể sử dụng tiền bạc là có hạn, có thể hưởng thụ thứ gì đó là có hạn, nằm trong tòa tháp vàng mục nát tiêu xài số tài sản hữu hạn, cùng với ra sức đấu tranh gây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, sau đó hưởng thụ cảm giác thành tựu khi đoạt lấy sự nghiệp thuộc về chính mình, hai loại cách sống này loại nào có vẻ thích hợp với em hơn, chị không nhìn ra được ư? Em ở Mỹ nhiều năm như vậy vẫn không muốn trở về, chính là vì em muốn ở Mỹ tích lũy tài sản cùng quan hệ của riêng em. Chị… em đã không còn muốn tiếp tục lãng phí sinh mệnh có hạn của mình cho cái gông cùm xiềng xích mang tên Quan gia nữa.”
Bởi vì một tấm ảnh chụp với cô gái khác. Bởi vì sáu mươi vạn.
Bởi vì bọn họ đều không ở vào thời điểm cần sự kiên định nhất, gắt gao nắm chặt tay nhau.
Quan Duệ thở dài, nhẹ đến mức gần như không thể nghe thấy. Nàng muốn đứng dậy, nhưng ngay sau đó thanh âm khàn khàn của Quan Tĩnh Trác đã vang lên: “Tại sao chị phải làm thế?”
“…Tĩnh Trác, thực xin lỗi.”
“Tại sao chị phải làm thế hả?” Quan Tĩnh Trác hầu như cả người đều run rẩy, “Chị có rất nhiều biện pháp có thể lựa chọn, tại sao chị cố tình dùng thứ biện pháp ấy? Chị có biết Đoàn Hàn Chi hận em bao nhiêu năm rồi không? Chị có biết y hận em bao nhiêu sâu hay không? Nhiều năm như vậy trôi qua, chị hết lần này đến lần khác nhấn mạnh rằng, trong nhà chỉ có chúng ta là nương tựa vào nhau, chỉ có chị mới là ruột thịt của em! Đây là kết quả chị nhấn mạnh sao?”
Thanh âm Quan Duệ nghẹn lại: “…Chị không còn cách nào khác, chính bởi vì em là đứa em trai duy nhất của chị! Chị chỉ có thể làm như vậy, chị phải khiến cho hai người bọn em hoàn toàn hết hi vọng! …Nếu chị không dùng thủ đoạn ấy, lão thái thái cùng Quan Phong sẽ khiến bọn em càng thê thảm hơn! Em có biết Quan Phong là người như thế nào không!? Anh ấy đã từng hấp thu độc tốc, bước qua hắc ám, giết qua nhiều người. Anh ấy căn bản không biết sợ thứ gì, ngay cả em anh ấy cũng có thể giết em biết không!?”
“Chị rốt cuộc đang nói cái gì?” Quan Tĩnh Trác khiếp sợ nhìn nàng.
Quan Duệ từng ngụm từng ngụm thở dốc, một luồng dưỡng khí dồi dào được lá phổi hấp thu, miễn cưỡng dùng phương pháp này lấy lại bình tĩnh.
Đây đều là những hồi ức đã phủ kín rêu phong, theo thời gian cọ rửa dần dần phai nhạt. Nàng vốn nghĩ là, chỉ cần Quan Tĩnh Trác kết hôn với Uất Trân, sinh ra đứa con, câu chuyện cũ mang theo mùi máu tươi sẽ dần dần theo sinh mệnh của nàng phai nhạt, thậm chí biến mất, từ nay về sau nàng không bao giờ phải trằn trọc mỗi đêm, một lần lại một lần ép buộc bản thân đừng nhớ đến nữa.
Sơn thôn nho nhỏ, nhà ngói đơn sơ, buổi hoàng hôn mơ hồ vắng lặng nỉ non… Khói bếp chậm rãi bay về phía bầu trời đỏ rực như máu…
Khi ấy, Quan Tĩnh Trác còn quá nhỏ, căn bản không lưu lại hồi ức về nơi chốn anh từng khờ dại sống qua.
Nhưng Quan Duệ thì nhớ rõ. Nàng nhớ chính mình từng không mang họ Quan, nàng nhớ chính mình từng chơi đùa ven cánh đồng lúa thôn quê, nhìn thấy một chiếc xe hơi màu đen mới toanh chạy đến trước cửa nhà. Cửa xe mở ra, một thiếu niên mặt đầy cao ngạo, toàn thân tôn quý bước xuống. Bộ dáng của hắn tuấn tú như vậy, lại mặc quần áo mà người trong sơn thôn vốn chưa từng thấy qua bao giờ, mang theo khí tức thơm ngát sang trọng từ một thế giới khác.
Đó là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Quan Phong, người anh cùng cha khác mẹ với nàng. Thiếu niên đáng sợ, tuấn tú, tàn nhẫn, lãnh khốc ấy, trong khi nàng vẫn là một tiểu cô nương thôn quê mơ mơ hồ hồ, thì thủ đoạn giải quyết mọi chuyện của hắn đã cùng với vẻ ngoài xinh đẹp đồng loạt phát triển mà cực đoan.