Kế Hoạch Dưỡng Thành Đại Thần

Chương 50 : Kawaii

Ngày đăng: 10:22 18/04/20


“…Anh xác định tôi mặc như vậy không thành vấn đề sao??” Trước cửa nhà hàng, Vệ Hồng yên lặng nhìn chiếc áo thun màu hồng phấn trên người, quần jean với hoa văn cún con, giày bata vàng nhạt có in hình cỏ ba lá, sau đó ngẩng đầu lên, qua cánh cửa thủy tinh phản xạ ra hình ảnh chính mình đang đội lỗ tai thỏ tuyết trắng phấn nộn trên đầu.



“Không thành vấn đề.” Đoàn Hàn Chi nói, “Quan đại công tử cũng mặc như vậy đó, nghe nói là y phục truyền thống của tiệc Halloween ở Pháp.”



“…”



“Hơn nữa, người ta còn mặc áo thun ba lỗ màu xanh lá chuối in hình con ếch nha.”



Vệ Hồng thống khổ nhắm mắt lại, sau đó nhân lúc Đoàn Hàn Chi xoay người đi mở cửa liền nhanh tay lẹ chân đem lỗ tai thỏ trên đầu nhét vào túi quần.



Quan Phong ngồi sau tấm màn màu hồng nhạt bằng lụa tơ tằm ở khu VIP nhà hàng, thân thể thon gầy bó buộc trong bộ trang phục Armani, toàn thân ngã vào chiếc ghế sôpha bằng da cùng màu, gương mặt lạnh băng trắng bệch càng có điểm giống với quỷ hút máu quý tộc mới bước ra từ trong bóng đêm.



“…Tôi nói kawaii không phải là ý này.” Sau một lúc lâu trầm mặc, Quan Phong vừa nhìn Vệ Hồng vừa miễn cưỡng phát biểu nhận định của mình.



Vệ Hồng lập tức lên án “Tôi cũng đã nói là không cần, thế nhưng y vừa cười *** đãng vừa ép tôi mặc, một bên mặc một bên lặp đi lặp lại: Tình thú a thật sự rất tình thú a, lính đặc chủng thiện chiến mạnh mẽ đối lập với thiếu nữ xinh đẹp rạng rỡ, màu phấn hồng này là cỡ nào thỏa mãn nội tâm tràn ngập tình thú cao quý của tôi a!”



“Cậu để y nắm đầu lôi đi thế này, cậu còn xem như đàn ông sao Vệ Hồng?”



“…Đàn ông chân chính không đánh lão bà.”



“Cho dù không đánh y thì cậu cũng không được xem như đàn ông chân chính.” Quan Phong thương xót nói, “Chỉ có thể xem như trung khuyển chân chính thôi.”



Vệ Hồng chớp mắt, sau đó ủy khuất vẫy đuôi với Đoàn Hàn Chi. Đoàn Hàn Chi lập tức vuốt ve lớp lông của Vệ Hồng trấn an: “Ngoan, lần sau Quan Phong còn nói cậu là trung khuyển, cậu liền xông lên cào hắn một cái.”



Vệ Hồng ngây ngốc sửng sốt một chút, kế tiếp yên lặng thụt lui từng bước một đến sát góc tường: “…Tôi vẫn là tránh xa hai người các anh một chút a…”



Đoàn Hàn Chi lập tức dùng ánh mắt chán ghét ‘Xem đi người ta muốn tránh xa anh một chút’ nhìn Quan Phong, Quan Phong lại dùng gấp đôi ánh mắt ‘Kẻ khiến người ta muốn tránh xa một chút rõ ràng là cậu’ đáp trả. Hai luồng ánh mắt khinh bỉ tăng lên không ngừng theo cấp số nhân bắn qua bắn lại giữa không trung, khiến Vệ Hồng nhịn không được phải dùng tay che mắt. Chỉ cần hắn vừa mở mắt ra sẽ thấy sau lưng Quan đại công tử mặc âu phục Armani đen cùng Đoàn đại đạo diễn mặc âu phục Gucci tuyết trắng hiện lên một chữ với vầng hào quang chói lọi phổ độ chúng sinh — “Tiện”.



Bọn họ đồng loạt lộ ra nụ cười ôn nhu mà thân thiết, răng nanh trắng toát sắc bén mê người, khí chất cao quý lãnh diễm bẩm sinh, quả thực khiến người ta nhịn không được muốn chạy đi tìm đồ đập ruồi, sau đó đập một phát, đem bọn họ quăng hết lên hành tinh Namek.
Quan Phong thật lâu cũng không nói gì, bóng ma che khuất hơn nửa khuôn mặt hắn, mãi rồi mới nghe được hắn chậm rãi lên tiếng: “Tôi có khả năng sẽ không công chiếu trong nước.”



“Vậy anh muốn công chiếu lần đầu ở đâu?”



“…Bắc Mỹ.” Quan Phong nói, “Cho nên… tôi dự định tiếp nhận số vốn của một nhà đầu tư Bắc Mỹ.”



Đoàn Hàn Chi thở phào nhẹ nhõm: “Thật là tốt quá, tôi tuyệt đối không muốn cùng anh chia nhau gánh vác số vốn đầu tư sáu triệu đã định trước một đi không trở lại.”



Khuôn mặt Quan Phong hơi vặn vẹo quái dị đôi chút “Đối phương là một nhà đầu tư điện ảnh rất nổi tiếng, có tài chính hùng hậu ở New York nước Mỹ.”



“Tốt, tôi tin tưởng giá trị của USD, cũng giống như tôi nhiệt tình yêu thương Nhân Dân Tệ.”



“Nhưng mà…” Quan Phong nói, “Một trong những điều kiện để đối phương rót vốn đầu tư cũng như cung cấp quyền ưu tiên tuyên truyền, chính là đề nghị — không, là bắt buộc tôi bỏ diễn viên do tôi chọn, ưu tiên nam chính của bọn họ.”



Vệ Hồng lập tức nhỏm dậy từ ghế sô-pha: “Hử? Người nước ngoài?” Đối với loại nhân vật nam chính có nguyên hình là một con đại hắc cẩu, Vệ Hồng chẳng có lòng dạ nhau tranh giành.



“Nửa này nửa kia, là con lai.” Quan Phong nói, “Đây không phải vấn đề trọng điểm.”



Đoàn Hàn Chi cùng Vệ Hồng đều dùng ánh mắt 囧 囧 nhìn hắn, trên mặt Quan Phong tổng hợp rất nhiều kiểu cảm xúc quái lạ, đồng tình, thương xót, sung sướng, thân thiết, chờ mong, thậm chí có chút hân hoan khó hiểu: “Nam chính của đối phương tỏ ý… Đoàn Hàn Chi là đạo diễn hắn thích nhất trên thế giới này, không có người thứ hai.”



“Ờ…” Đoàn Hàn Chi làm ra vẻ vô tội, “Người thích tôi rất nhiều, tôi quen rồi.”



Khi nói ra những lời này, y thế nhưng không hề đỏ mặt, có thể thấy được da mặt y đã đạt đến cảnh giới không tưởng.



“–Cho nên vì để bày tỏ sự yêu thích của hắn đối với cậu, hắn đã thỉnh cầu cậu thuận tiện tham gia diễn xuất vai nam phụ…” Quan Phong tạm dừng một cách thi vị, sau đó ngữ khí trở nên hết sức tinh tế: “Nhân vật này bị nam chính xem là kẻ địch lớn nhất, vừa tranh đấu vừa hấp dẫn lẫn nhau, yêu hận cả đời, cuối cùng chết trong tay nam chính. –Hắn nói, hắn hy vọng cậu có thể diễn vai này, còn nói cậu hãy mang đến đỉnh cao cho sự nghiệp diễn xuất của hắn.”



“…” Trong phòng một mảnh yên lặng, Đoàn Hàn Chi lắc lắc đầu: “Tên này hắn bị điên hả?”