Kế Hoạch Dưỡng Thành Đại Thần

Chương 51 : Tình địch lên sân khấu

Ngày đăng: 10:22 18/04/20


Đây là một cốt truyện có bối cảnh tương đối hoành tráng, quá trình vô cùng phức tạp khúc chiết.



Trên đại lục ở một thế giới khác, tồn tại các loại chủng tộc khác nhau như con người, động vật và thực vật. Giữa không trung từng đàn chim lớn sải cánh bay lượn, trên mặt đất thú khổng lồ chạy trốn dung nham phun trào, ngay đến loài trâu đời đời bị con người áp bức, nay sau khi trải qua tu hành đặc biệt cũng có thể dùng một bàn tay dễ dàng phá hủy cả tòa thành.



Nhân vật chính trong câu chuyện xuất thân từ tiểu khuyển tộc yếu ớt, nguyên hình là một con đại hắc cẩu bẩn thỉu. Bởi vì cơ duyên xảo hợp, hắn có được thân thể con người, cũng từng bước tu luyện mạnh mẽ hơn, bảo vệ chủng tộc.



Dọc theo quá trình đánh quái thăng cắp, đại hắc cẩu chiếm được lòng trung thành của đồng bọn — một nam tinh linh thích ăn ngon, tóc xoăn, tính cách gà mẹ; một nữ nhân bạo lực rất thích nghiên cứu thảo dược cùng với một con tiểu hắc cẩu làm sủng vật, kỹ năng là đột nhiên biến ra thành hình dạng chó có cánh.



Đương nhiên, muốn làm nên một câu chuyện kì huyễn thành công, vì để trợ giúp cho nam chính vĩ đại trưởng thành, một vài nhân vật phối hợp không thể thiếu là yếu tố rất quan trọng. Ví dụ như lão sư bác học hiền lành, thường nói ra những câu giàu tính triết lý; vài kẻ từng là đối thủ của nam chính, sau đó lại bị khuyển cách mị lực của nam chính chinh phục; hoặc nhân vật phản diện cam tâm tình nguyện làm viên đá lọt đường trên con đường thành công của nam chính; Lại ví dụ tiếp, chẳng hạn là một kẻ thần cách hóa, đối thủ kiêm dẫn dắt số mệnh nam chính, tục xưng nhân vật phản diện boss.



Nhân vật boss này quan trọng vô cùng, y nửa chính nửa tà, thường xuyên dùng gương mặt băng sơn lạnh lùng mà tuấn mỹ để đối diện với màn ảnh, sau đó lại cao cao tại thượng đứng trên đỉnh núi cao chót vót, dùng ánh mắt u buồn nhìn xuống thế giới rực lửa bên dưới — tựa hồ tất cả tai họa kia không phải do hắn gây ra.



Đây là nhân vật đóng vai trò dẫn dắt nam chính bước từng bước một trên con đường trở nên mạnh mẽ, là động lực cùng mục tiêu của nam chính, là tấm gương để nam chính phấn đấu; dưới sự nhào nặn của biên kịch, nhân vật này đã bị thần cách hóa, hoàn mỹ lãnh khốc không chút tỳ vết, ung dung đứng ở phía chân trời nhìn xuống đoàn người nam chính thống khổ giãy dụa.



Y là đối thủ định mệnh của nam chính, là boss cuối, là kẻ khiến nam chính một lòng căm hận y, muốn lật đổ y đánh bại y, rồi cũng vì y mà nỗ lực điên cuồng vượt qua hết thảy khó khăn gian khổ.



Nhưng đến cuối cùng, khi kết thúc phần bốn, thời điểm nam chính rốt cuộc có thể tự tay giết chết đối thủ này, nhìn thân ảnh người kia suy yếu lung lay trong giông tố, nam chính đột nhiên chảy xuống dòng nước mắt bi thương.



Suốt bộ phim dài mười tiếng gồm bốn phần, anh bạn boss gây xúc động lòng người này tổng cộng chỉ xuất hiện được có trên dưới hai mươi phút, trong đó ba phần đầu bất quá được năm phút, phần cuối cùng xuất hiện mười lăm phút, còn lại đa số đều là hồi ức xen kẽ.



Thế nhưng…mỗi phân cảnh nhân vật boss xuất hiện đều là cảnh chế tác đặc biệt, hình ảnh yêu cầu cực kỳ hoàn mỹ, từng chút từng chút đặc tả gương mặt, hậu kỳ xa hoa kỹ xảo hoành tráng; đối với từng biểu hiện nhỏ trên gương mặt diễn viên yêu cầu năng lực khống chế rất cao.



……
“Nhân viên ngoại cảnh, không được hoảng hốt, khỏi cần bật đèn lên! Hôm nay tới đây thôi.” Đoàn Hàn Chi không kiên nhẫn dùng khăn tay lau mồ hôi trên trán, hung hăng bực bội mở toang hai cúc áo sơ-mi, “Tất cả giải tán, trên đường nhớ lái xe cẩn thận, sắp mưa tới nơi rồi.”



Đám công nhân như ong vỡ tổ, mau chóng thu lại chân máy, dây điện ở góc tường đặt lung tung trên mặt đất… Dưới ánh đèn mờ ảo vẫn có thể nhìn ra khung cảnh đã được nhân viên đạo cụ chỉnh sửa hai lần, cơ bản đã hình thành xong ý tưởng hùng vĩ tráng lệ của nó. Khung cảnh này sau khi trải qua xử lý chu đáo, sẽ ở trên màn ảnh biểu hiện ra hiệu quả chân thật không khác chi bình thường. Còn nếu giai đoạn hậu kỳ chế tác tốt, công phu, muốn giống y như cung điện cũng có khả năng.



Trợ lý cùng nhân viên ngoại cảnh từ bên ngoài vội vàng chạy vào, một tay mở dù ra che, một tay đón lấy sổ bút ký của Đoàn Hàn Chi: “Đạo diễn Đoàn, xe đến rồi, đang ở bên ngoài chờ ngài.”



Đoàn Hàn Chi gật đầu, khép kịch bản lại, đứng lên.



Đúng lúc này, chỉ nghe bên ngoài vang lên tiếng sấm trầm đục liên hồi, tựa như toàn bộ phía chân trời đều ầm ầm chấn động. Rồi ào một tiếng, mưa to tầm tả trút xuống, trong phút chốc cả đất trời đều bị màn nước bao phủ.



Đoàn Hàn Chi đẩy nhân viên ngoại cảnh ra, trợ lý lập tức bung dù che lên đỉnh đầu y. Bọn họ đứng trên bậc thang, đang định đi xuống, đột nhiên Đoàn Hàn Chi ngừng bước chân.



Một người trẻ tuổi đứng dưới bậc thang trong màn mưa, toàn thân cao thấp đều ướt đẫm, mái tóc đen nhuộm lẫn sợi vàng sợi đỏ bị nước mưa thấm ướt, dán chặt vào khuôn mặt. Từ làn da trắng cùng sống mũi cao thẳng, có thể thấy được hắn mang một phần huyết thống phương Tây, nhưng đôi mắt vẫn màu đen, rõ ràng là đặc điểm của con lai.



Hắn mặc áo da màu đen và quần jean bó sát, rõ ràng muốn dùng cơn mưa để tăng thêm hiệu ứng lại biến thành ướt như chuột lột. Đoàn Hàn Chi đứng trên bậc thang từ trên cao nhìn xuống, hờ hững liếc mắt nhìn người trẻ tuổi một cái, sau đó quay đầu hỏi trợ lý: “Hắn là ai vậy?”



“Này, này…” Trợ lý có chút xấu hổ.



Cậu trai trẻ con lai nhếch môi nở nụ cười. Hắn ngẩng đầu lên nhìn Đoàn Hàn Chi, không chút để ý nước mưa đang đập thẳng vào mặt vào người mình, từ dưới cằm tạo thành ngấn nước, tí tách từng giọt rơi xuống.



“Đạo diễn Đoàn Hàn Chi, tôi tên Eisenach, là nam chính trong bộ phim mới nhất của ngài.” Cậu trai trẻ tha thiết vươn tay ra, đáy mắt lóe lên tia xúc động, thậm chí là cuồng nhiệt, “Tôi kính trọng lẫn tha thiết yêu thương ngài giống như là yêu đôi mắt của mình vậy — đạo diễn Đoàn Hàn Chi, ngài có thể cho tôi một cơ hội không?”