Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 1010 : Liên minh - Phúc thẩm

Ngày đăng: 04:24 30/04/20


Có người thần sắc phức tạp, có người sợ hãi, có người căm phẫn, có người chột dạ.



Anh đã thu hết tất cả những vẻ mặt này vào mắt mình rồi.



Mà ở bên tai anh, còn có giọng nói nhẹ nhàng của Tề Tiểu Tô.



“Đi đi, không cần lo lắng gì cả, em và Tiểu Nhất giúp anh nhìn thật kỹ, ai có biểu hiện bất thường, bọn em nhất định sẽ lôi ra.”



Vệ Thường Khuynh trước kia chưa hề nghĩ tới việc sẽ có một ngày, có một người phụ nữ đứng ở sau lưng anh ủng hộ anh như vậy. Từ trước đến nay anh đều không cảm thấy mình cần người khác ủng hộ và khích lệ, nhưng bây giờ anh lại cảm thấy loại cảm giác này thật tuyệt.



“Thường Khuynh!”



Mạt Na cuối cùng cũng không nhịn được thốt lên.



Vệ Thường Khuynh liếc cô ta một cái, giọng nói vô cùng lạnh lùng: “Cô Mạt, tôi và cô không thân quen.”



Lời này vừa thốt ra, mặt Mạt Na hết đỏ rồi lại trắng.



Cô ta vốn không nên mất kiềm chế như vậy, nhưng nhìn thấy anh tuấn tú như thế, cô ta căn bản không khống chế được tình ý dâng trào trong lòng mình.



Mà rời đi hơn nửa năm, anh vẫn đối với cô ta như trước đây, không, là lạnh lùng hơn cả trước kia nữa.



Nhưng Mạt Na vẫn cảm giác được Vệ Thường Khuynh thay đổi rồi, chỉ là nhất thời cô ta không nhìn ra là cái gì thôi.



Bị anh không nể mặt như vậy, nhưng mắt cô ta lại đỏ lên, mang theo chút run rẩy, nói: “Anh vẫn lạnh lùng y như trước đây, có điều, đây mới là người mà em quen thuộc, cũng là người mà em yêu.” Cô ta giống như công chúa kiêu ngạo nhưng trót bị tổn thương, khẽ hếch cằm lên, nói với anh: “Vệ Thường Khuynh, em chỉ là muốn nói với anh rằng em tin tưởng anh sẽ không phản bội Liên minh các hành tinh!”



Quá nửa năm trước, cô ta căn bản không có cơ hội nói những lời này với anh, không có cơ hội để cho anh nhìn thấy được sự tin tưởng của cô ta dành cho anh.



Cho nên, anh vẫn giữ nguyên thái độ như vậy.



Cô ta tin rằng chờ anh phát hiện ra tình hình bây giờ của mình rồi, nhìn rõ trái tim cô ta rồi, sau này sẽ bị cô ta làm cho cảm động.



Nhưng cô ta không ngờ, bây giờ mình nói như vậy, chỉ khiến cho Vệ Thường Khuynh càng thêm chán ghét cô ta mà thôi.




Tướng quân Mali cảm thấy cổ họng có chút nghẹn ngào, nghe thấy lời của anh lập tức gân cổ kêu lên: “Vệ Thường Khuynh, cậu đừng tưởng là trước kia cậu có công lao, thành tích tốt là có thể khiến cho tôi nói tốt thay cậu! Tôi nói cho cậu biết, cậu có oan thì tự đi mà giải oan, tôi sẽ không giúp cậu đâu!”



Phụt.



Tề Tiểu Tô đột nhiên có ấn tượng không tệ với lão Tướng quân này.



Ông ta nhìn thì có vẻ như chướng mắt Vệ Thường Khuynh, còn có một đống ý kiến với anh, giọng cũng rất gay gắt nữa, nhưng ông ta lại trực tiếp chỉ ra việc anh bị oan.



Ông ta nói Vệ Thường Khuynh có oan thì tự đi mà giải oan, không phải là nói anh không phản bội Liên minh các hành tinh à?



Hệ thống Tiểu Nhất nói: “Ông già Mali này thật ra cũng vượt ra khỏi dự liệu của bản Hệ thống, trước kia ông ta là người nhiều lời bới móc Thiếu soái nhất, cứ bới móc làm cho người ta tức giận, cho nên bản Hệ thống tưởng là ông ta sẽ ra sức đạp Thiếu soái xuống cơ.”



“Có lúc, thứ mắt thấy, thứ tai nghe được chưa chắc đã là sự thật.” Tề Tiểu Tô thở dài.



“Tướng quân Mạt?” Vệ Thường Khuynh cũng bất ngờ với câu trả lời của Tướng quân Mali, nhưng cũng không truy hỏi ông ta nữa, mà đổi thành người khác.



Tướng quân Mạt nhìn Vệ Thường Khuynh.



Mạt Na cũng có chút căng thẳng nhìn bọn họ.



“Tướng quân Mạt trước kia ngược lại rất ủng hộ Thiếu soái.” Hệ thống Tiểu Nhất lại nói với Tề Tiểu Tô.



Nó vừa mới dứt lời, đã nghe thấy Tướng quân Mạt nói: “Tất nhiên tôi tin cậu rồi, Vệ Thiếu soái. Có điều, chứng cứ ở tòa án quân sự vô cùng xác thực.”



Tề Tiểu Tô nhìn kỹ Tướng quân Mạt.



Vệ Thường Khuynh lại có vẻ như không quá bất ngờ khi thấy ông ta như vậy.



Anh lạnh lùng nói: “Nếu đã như vậy, tôi xin phúc thẩm.”



Phúc thẩm, không ngờ anh lại yêu cầu phúc thẩm.