Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 1132 : Liên minh - Con gái ra đời

Ngày đăng: 04:25 30/04/20


Tề Tiểu Tô đã biết chuyện của Phó Tiêu rồi, cũng không muốn dính dáng đến ông ta nữa, cho nên trực tiếp bỏ một nhà bốn người bọn họ ra khỏi tầm mắt, không quan tâm đến nữa.



Công việc Vệ Thường Khuynh cũng bận rộn.



Bọn họ đều biết, bây giờ đã không có cách nào tra rõ chân tướng ban đầu ở Liên minh các hành tinh nữa rồi, chỉ có thể chở Tế Tiểu Tô sinh con xong sau đó lại trở về thành phố D để điều tra, đã qua nhiều năm như vậy, ngược lại cũng không nóng lòng lắm.



Vả lại, ý của Thủ trưởng ban chấp hành là đợi nghiên cứu đặc biệt bên kia thành thục rồi, có thể nắm được quy luật của lỗ giun và thiết kế ra khoảng năng lượng sau đó mới trở về.



Vệ Thường Khuynh và Tề Tiểu Tô cảm thấy có lý, nên chỉ có thể đợi.



Tế Tiểu Tô mới chân chính thích ứng với cuộc sống ở Liên minh các hành tinh. Mặc dù bụng cô to rồi, nhưng cũng không muốn nhà suốt, dứt khoát hàng ngày đi theo Vệ Thường Khuynh đến quân đội.



Ở chiến đội Diệm Ưng, cô phụ trách hậu phương, không cần đánh trận, nhưng cũng coi là hai vợ chồng kề vai chiến đấu.



Đừng nói, dưới sự giúp đỡ của Hệ thống Tiểu Nhất, còn có trực giác siêu mạnh của cô, cũng lập công mấy trận rồi.



Mới vừa qua năm mới được nửa tháng, Tề Tiểu Tô đã thuận lợi sinh ra một bé gái nặng ba cân ba ở bệnh viện Hoa Lễ, vì vậy, Tể Tiểu Tô đặt cho nó tên ở nhà là Lộc Lộc,



Lộc Lộc vừa sinh ra đã trắng nõn, mắt to đen láy, miệng nhỏ hồng hồng, khiến một đám bác sĩ y tá đều yêu quý.



Ngay cả Chúc Niệm Tể đã lên làm viện trưởng trẻ tuổi nhất của bệnh viện Hoa Lễ cũng bế bé không muốn buông tay.



Vệ Thường Khuynh nói muốn đích thân đặt tên cho bé, kết quả lật từ điển nửa năm không hài lòng được với cái tên nào cả. Nhất là sau khi Lộc Lộc ra đời đáng yêu dễ thương, anh lại cảm thấy cho dù là cái tên gì cũng không xứng với sự đáng yêu của con gái.



Cuối cùng chỉ có thể tiếp tục gọi tên mụ trước.



“Nói không chừng ngày nào đó anh có linh cảm, sẽ nghĩ ra được cái tên thích hợp nhất cho bảo bối của anh cũng không chừng” Trung tướng Vệ nói như vậy.



Sau khi Lộc Lộc ra đời, Thủ trưởng ban chấp hành mặc kệ sự phản đối của Tề Tiểu Tô, mặt dây tiến vào E8706, đây chính là cháu ngoại của ông ấy, ông ấy phải ngày ngày nhìn thấy mới được.



Mỗi ngày từ phòng làm việc trở về, dù có mệt mỏi, chỉ cần ôm Lộc Lộc một cái, ông ấy sẽ cảm thấy tâm tình của mình lập tức tốt




Vệ Thường Khuynh chung quy vẫn phải trở về một chuyến, ít nhất phải làm rõ những chuyện bọn họ vẫn nghi ngờ kia. Tề Tiểu Tô cũng muốn đưa Lộc Lộc về cho ông bà ngoại và anh trai gặp mặt.



“Được, chuẩn bị đi, ba ngày sau chúng ta trở về” Vệ Thường Khuynh xoa đầu có.



Tóc Tề Tiểu Tô dài rồi, xõa xuống vai, khiến cô trông càng dịu dàng và yêu kiều hơn.



Nghe thấy lời của Vệ Thường Khuynh, cô lập tức nhảy lên người anh, ôm cổ anh hoan hô: “A Khuynh, anh là tốt nhất!”



Thủ trưởng ban chấp hành bế Lộc Lộc đứng ở bên cạnh, tâm tình không được tốt lắm.



“Đáng tiếc bố không thể đi cùng hai đứa” Ông ấy thật sự muốn đi cúng tế Tô Vân Linh. Hơn nữa, muốn đến thăm cả trường tiểu học Phiến Lĩnh mà khoảng thời gian đó bọn họ đã từng trải qua.



Nhưng ông ấy là Thủ trưởng ban chấp hành cao nhất của Liên minh các hành tinh, tuyệt đối không thể đi được.



Vệ Thường Khuynh kéo Tề Tiểu Tô từ trên người mình xuống, giơ tay vỗ mông có một cái, ra hiệu cho cô.



Đã qua lâu như vậy rồi, nể tình Thủ trưởng ban chấp hành chăm sóc Lộc Lộc như vậy, có thể nhường một bước không?



Tế Tiểu Tô hiểu ý của anh, không nhịn được bĩu môi.



“Trở về rồi tôi sẽ mang ảnh của mẹ tôi đến đây” Giọng cô có chút gượng gạo.



Thủ trưởng ban chấp hành ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn cô.



“Thật sao? Vân Diên, con thật sự đồng ý mang ảnh của mẹ con đến cho bố sao?”



“Ông không muốn à?”



“Muốn muốn muốn!” Thủ trưởng ban chấp hành nước mắt vòng quanh.