Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 1134 : Bọn họ
Ngày đăng: 04:25 30/04/20
“Anh! Em nhớ anh chết đi được!”
Đổng Ý Thành còn chưa hoàn hồn khỏi đứa bé kia, Tề Tiểu Tô đã nhào lên người anh, ôm lấy anh.
Gần như cả người đều treo lên trên người anh vậy.
Trước kia Tề Tiểu Tô cũng không nhiệt tình thân mật với anh như vậy, xem ra là gặp lại sau xa cách khiến cho cô thật sự có chút không khống chế được.
Khóe miệng Vệ Thường Khuynh giật giật, cái tay đang trống kéo cổ từ trên người Đổng Ý Thành xuống, sau đó nhét Lộc Lộc vào trong lòng anh ấy.
Đổng Ý Thành gần như luống ca luống cuống ôm lấy đứa bé xinh đẹp non nớt kia, nhất thời cơ thể cũng cứng đờ.
Anh ấy không biết bế trẻ con, đứa bé nhỏ như vậy!
Vệ Thường Khuynh hiếm thấy vui mừng như vậy ôm lấy Tề Tiểu Tô, không cho cô nhào về phía Đông Ý Thành nữa. Mặc dù bọn họ là hai anh em, nhưng thấy Đổng Ý Thành anh tuấn cao lớn ôm vợ mình, anh vẫn không vui vẻ được thì biết làm
sao.
“Đã lâu không gặp” Anh chào hỏi Đổng Ý Thành trước.
“Trở về là tốt rồi” Đổng Ý Thành bế đứa bé nhỏ xíu, tay cứng hết ra, đứa bé mềm mại như vậy, anh rất sợ mình làm nó bị thương mất. “Đây là...”
Tế Tiểu Tô bị Vệ Thường Khuynh bá chiếm, ban đầu còn có chút buồn bực, cô thật sự cảm thấy xa nhau lâu như vậy, nhất định phải có một cái ôm cực kỳ nhiệt tình mới có thể biểu đạt sự nhớ nhung của cô chứ.
Có điều sự chú ý của cô cũng lập tức bị câu hỏi này của Đổng Ý Thành thu hút.
Cô cười cong mắt, giơ tay nhéo cái má mập mạp của con gái, nói: “Anh, đây là cháu gái của anh! Vẫn chưa đặt tên, tên mụ là Lộc Lộc.”
Nói xong, cô lại chọc cười con gái: “Lộc Lộc, đây là bác đấy! Gọi bác đi!”
Lộc Lộc mới ba tháng đương nhiên vẫn chưa biết gọi bác, nhưng nhìn ra được bé rất thích Đồng Ý Thành.
Đừng nhìn Lộc Lộc còn nhỏ, bé rất tinh đấy, chỉ cần không phải là người bé thích bế bé thì bé sẽ khóc lớn!
Còn có một nguyên nhân khác, có thể sau này cô và Vệ Thường Khuynh còn phải xuyên không mấy lần, bọn họ đã quyết định cố gắng sống kín tiếng nhất ở thời đại này, cho dù cô có Thịnh Tế, Vệ Thường Khuynh vẫn có thân phận trong quân đội kia, nhưng Thịnh Tế cô có thể lui ra hậu trường, từ nay về sau làm một người ẩn dật, còn Vệ Thường Khuynh có Đông Y Thành.
Con đường trong quân đội này, Đổng Ý Thành sẽ luôn đi lên, đi lên, cho đến khi anh ấy có đủ quyền lực, có thể xóa đi một số dấu vết không nên lưu lại của Vệ Thường Khuynh.
Đến khi bọn họ quyết định sau này sẽ sống lâu dài ở thời đại nào, rồi sẽ bắt đầu lại.
“Như vậy cũng được”
Đổng Ý Thành nói: “Lần này trở lại sẽ sống ở đâu?”
“Anh, anh có thu dọn Xuân Thâm Viên không?” Tể Tiểu Tổ dưa lên trên, sáng mắt nói: “Em muốn ở Xuân Thâm Viên”
Ở E8706 bên Liên minh các hành tinh lâu rồi, bây giờ trở về, nhà nhỏ quá cố sẽ có chút không quen.
Mà ngôi nhà Xuân Thâm Viên xinh đẹp tinh xảo kia còn có suối nước nóng, cô nhớ mãi không quên.
Đổng Ý Thành cười: “Yên tâm, luôn có người quét dọn, anh đưa mọi người qua đó trước, sau đó anh cũng chuyển qua đó ở cùng nhau”
Phần lớn thời gian anh đều ở tập thể quân đội, đó là bởi vì Tiểu Tô không có ở đây, bây giờ bọn họ trở lại rồi, anh cũng có người nhà rồi, đương nhiên muốn sống chung với bọn họ.
Tế Tiểu Tô vui vẻ đồng ý, tâm tình rất tốt xoa xoa khuôn mặt nhỏ bé của Lộc Lộc.
Vệ Thường Khuynh nhìn thấy như vậy, cũng không nhịn được giơ tay ra nhéo mặt cô.
Cảm thấy vợ nhà mình cũng vẫn là một cô bé.
Tin tức Tế Tiểu Tô và Vệ Thường Khuynh trở về lập tức làm cho rất nhiều người vui mừng đến mức nhảy cẫng lên.
Trong đó bao gồm Lợi Nam.
Mà một đám người đi theo Lợi Nam đến, còn có hai người Tề Tiểu Tô hoàn toàn không ngờ sẽ đến cùng, đến nhanh như vậy.