Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 143 : Nghiêm trang nói phét như thật

Ngày đăng: 04:13 30/04/20


Lúc Tề Tiểu Tô nói có thể định vị được vị trí của điện thoại gọi đến, Chúc Tường Đông không tin. Phía cảnh sát có trang bị như vậy, nhưng cũng không thể tra được nhanh như thế, hơn nữa có muốn làm được cũng phải là chuẩn bị xong từ trước, lúc gọi điện thoại sẽ trực tiếp lần theo dấu vết để định vị.



Bây giờ gã ta ngắt điện thoại rồi, lại chẳng có gì cả, làm sao mà định vị được?



Nếu như phải chờ tới nửa tiếng sau đối phương mới gọi lại, thứ nên chuẩn bị chẳng phải hắn vẫn phải chuẩn bị sao?



“Ngại quá, từ cuộc điện thoại đầu tiên, tôi đã nhờ bạn tôi theo dõi rồi.” Tề Tiểu Tô nghiêm mặt nói phét như thật.



“Cuộc điện thoại đầu tiên, không phải các cô cũng ở chợ đêm sao? Bạn cô lúc nào cũng mang theo thiết bị định vị đi ăn vặt cùng các cô à?” Chúc Tường Đông nhướng mày.



Nói linh tinh, hắn có thể tin sao?



Trừ phi, cô là đồng bọn của Nhị Điều. Nhưng cái suy đoán này hắn cũng không tin. Nhị Điều sớm đã bị cô lập, người không có một xu. Lại nói, từ trước đến nay bên cạnh gã đều không có phụ nữ, càng không thể nào có cô gái nhỏ xinh đẹp như vậy đi theo giúp gã. Điểm này hắn tuyệt đối không có cách nào đánh giá cao Nhị Điều.



Còn có một khả năng, lúc Nhị Điều bắt Vũ Hi, cô gái này vô tình nhìn thấy, sau đó muốn thừa cơ tới lấy của hắn một khoản.



Nhưng cái này nghe cũng vô lý, bọn họ lại trùng hợp như vậy, vừa nhặt được điện thoại của hắn thì nhận được điện thoại của Nhị Điều sao?



Tề Tiểu Tô không ngờ chỉ trong giây lát mà Chúc Tường Đông đã nghĩ nhiều như vậy, nếu như cô biết, hẳn sẽ mời hắn đi viết tiểu thuyết rồi, lấy đâu ra trí tưởng tượng phong phú như thế?



Đương nhiên, cô đại khái cũng đoán được hắn sẽ khá nghi ngờ, cho nên liền tiếp tục mặt không đổi sắc tnói phét như thật: “Người bạn kia của tôi là một người rất lợi hại, trên điện thoại của tôi có gắn thiết bị định vị theo dõi, dù sao anh ta thông qua phần mềm và máy tính là có thể theo dõi tôi thế nào, tôi cũng không hiểu.”



“Vậy sao? Vậy thử xem.”



Chúc Tường Đông lập tức gọi điện thoại đi, “Bảo người bạn lợi hại đó của cô bây giờ bắt đầu định vị xem cuộc điện thoại tôi gọi đi này, là gọi đến đâu.”



Trên thực tế làm sao làm được chuyện này?



Tề Tiểu Tô nén cười trong lòng, người khác không thể, nhưng Hệ thống Tiểu Nhất có thể, cô chỉ sợ sau khi theo dõi ra sẽ khiến cho lão đại xã hội đen trẻ tuổi đẹp trai này quá sợ hãi thôi.



“Tiểu Nhất, Tiểu Nhất, bây giờ tôi nên dùng cớ gì đây?”




Hắn không biết, lúc Thiếu soái nào đó nói chuyện với Tề Tiểu Tô thì giọng điệu không phải như vậy.



“Cái gì?”



“Đã nói cho anh rồi, trả lại điện thoại cho Tề Tiểu Tô.” Vệ Thường Khuynh trực tiếp nói.



Tề Tiểu Tô nhận điện thoại liền nghe thấy Vệ Thiếu soái lạnh giọng nói: “Tôi muốn tiến hành truyền số liệu thực thể.”



“Ách, tại sao?”



“Em ở cạnh tên trùm của thành phố K, lại còn là buổi tối, bản Thiếu soái không yên tâm.”



Tề Tiểu Tô ấm áp trong lòng, xem ra Vệ Thiếu soái vẫn là người rất tốt. Đang định từ chối, ghế sau chợt loé lên, Vệ thiếu soái đã ngồi ở đó rồi.



Anh vừa ra liền nhìn qua Chúc Tường Đông.



Anh tuấn, khí chất hơi tà phái, dùng ánh mắt đàn ông mà nói hẳn là một loại hàng có thể lừa gạt không ít phụ nữ.



Lúc này, Chúc Tường Đông như có cảm giác gì đó, nhìn ra phía sau, đồng thời hỏi Tề Tiểu Tô: “Nhìn gì thế?’



Ghế sau đâu có ai?



Tề Tiểu Tô lắc đầu, ngắt điện thoại.



“Vậy thì ngồi cho vững, Chúc mỗ tin các cô một lần, đến cao ốc Quang Môi, cô cùng đi.” Chúc Tường Đông nói rồi khởi động xe, gầm rú chạy như bay ra ngoài.



Thật ra cao ốc Quang Môi cách bọn họ không xa, chỉ cách mấy con phố.



Bọn họ dừng xe ở góc phố. Từ góc độ này nhìn qua, bức tường thủy tinh màu xanh bên ngoài cao ốc Quang Môi có vẻ hơi âm u dưới ánh đèn.