Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 144 : Coi như có quan hệ sống chết rồi

Ngày đăng: 04:13 30/04/20


“Sao Nhị Điều lại chọn chỗ này?” Tề Tiểu Tô hơi khó hiểu.



Mảng tường thủy tinh lớn, cao ốc xung quanh đều khoảng mười một mười hai tầng, cao ốc Quang Môi cao nhất, nếu như muốn chạy sẽ không có bao nhiêu đường lui.



Chúc Tường Đông cười lạnh một tiếng nói: “Bởi vì gã ta đần, Nhị Điều luôn cảm thấy, mười sáu là con số may mắn của gã.”



Còn có thể vì nguyên nhân này?



Tề Tiểu Tô thầm toát mồ hôi.



“Báo, các cậu đi từ phía sau lên đi.” Chúc Tường Đông gọi điện thoại, Tề Tiểu Tô mới biết người của hắn đã đến rồi.



Không biết Nghiêm Uyển Nghi có đi cùng Báo không?



Tề Tiểu Tô hơi lo lắng, cũng không phát hiện Chúc Tường Đông đang giơ tay ra định nắm lấy cổ tay cô.



“Đi theo tôi.”



Vệ Thường Khuynh đột nhiên giơ tay đẩy Tề Tiểu Tô ra.



Tay Chúc Tường Đông rơi vào khoảng không.



Tề Tiểu Tô ngẩn ra, còn chưa kịp phản ứng, nhìn Vệ Thường Khuynh, “Vệ Thiếu soái, anh đẩy tôi làm gì?”



“Lúc này rồi mà em còn ngây ra thế à? Nhìn ngốc chết đi được.” Vệ Thường Khuynh thản nhiên nói một câu, đi về phía trước mấy bước.



Nhìn ngốc chết đi được á? Cô ngốc ở đâu hả?



“Làm sao còn ngẩn ra thế?” Chúc Tường Đông cũng nói một câu.



Tề Tiểu Tô suýt nữa trợn mắt lên.



“Bây giờ làm thế nào? Nếu người của các anh đã đến rồi, hẳn là tôi không cần lên nữa chứ? Chẳng lẽ giải cứu con tin còn cần tôi à?” Cô đi theo hai bước.



Tình huống như thế này, lỡ có chuyện gì thì không phải là đùa đâu, cô dẫn người đến nơi này đã quá nghĩa khí rồi còn gì?



Không ngờ Chúc Tường Đông còn chưa mở miệng, Vệ Thường Khuynh đã nói trước.



“Không, em lên cùng đi, bản Thiếu soái vừa quyết định, liệt chuyện này vào huấn luyện hôm nay rồi, nói cho em một tin tức rất xấu,” Anh quay đầu lại, môi mỏng cong lên thành một nụ cười rất nhạt, “Hệ thống thang máy của cao ốc này bị tên kia cắt đứt rồi.”
Chúc Tường Đông gõ cửa sổ tầng hai, nhảy vào, quay đầu nhìn xuống, thấy cô đang ngửa đầu nhìn lên trên, mặt đầy vẻ kinh ngạc sùng bái, không nhịn được khẽ mỉm cười: “Nhìn ngốc luôn rồi à? Nếu như chút bản lĩnh này tôi cũng không có, làm sao sống trong cái giới này được? Đợi đó, tôi đi mở cửa lối phòng cháy.”



Hắn hiểu nhầm rồi!



Nhưng Tề Tiểu Tô cũng không tiện giải thích.



Bộ dạng ngẩn ngơ vừa rồi của cô, không phải vì hắn!



Vệ Thường Khuynh hừ lạnh một tiếng, nhảy từ cửa sổ xuống.



Tề Tiểu Tô giật mình khẽ kêu thành tiếng: “A, anh không muốn sống nữa à!” Tầng bốn đấy, tầng bốn đấy, cứ nhảy xuống như vậy? Không sợ ngã chết à?



Đến khi Thiếu soái nào đó vững vàng rơi xuống đất, đứng ở trước mặt cô, một lần nữa cầm tay cô, cô vẫn chưa thể hoàn hồn lại.



“Sau này em cũng có thể.”



Cô cũng có thể nhảy từ tầng bốn xuống ư? Tha cho cô đi.



Nhưng lúc này Tề Tiểu Tô không ngờ, sau này cô thật sự có thể. Đến lúc đó, cô đã bị Thiếu soái nào đó giày vò hành hạ rồi.



Chúc Tường Đông nhanh chóng mở cửa lối đi phòng cháy ra, Vệ Thường Khuynh kéo Tề Tiểu Tô chạy vào.



“Thang máy không dùng được, chạy thang bộ, thời gian chỉ còn lại tám phút, tốt nhất là cô nên theo kịp.” Sau khi Chúc Tường Đông ném lại câu này liền đẩy cô lên thang bộ, mình cũng lao vút lên.



Trong tám phút phải chạy mười sáu tầng!!!



Tề Tiểu Tô khóc không ra nước mắt.



“Chạy! Bản Thiếu soái cho em bảy phút!” Vệ Thường Khuynh chợt kéo cô chạy lên.



Tề Tiểu Tô bi thương kêu một tiếng, chỗ này còn có một tên hung ác hơn!



Cô bỗng kêu lên: “Chúc Tường Đông! Nếu như tôi thật sự có thể chạy lên, chúng ta coi như có mối quan hệ sống chết rồi đấy!”



Tiếng Chúc Tường Đông từ phía trên truyền xuống.



“Được.”