Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 191 : Chương trình bảo vệ cuối cùng
Ngày đăng: 04:14 30/04/20
Tề Tiểu Tô hạ thấp giọng nói: “Thiếu soái, tôi không oán anh, lại càng không hận anh, anh và Hệ thống đã giúp tôi rất nhiều rồi.”
Cô cảm thấy mình lần này thật sự khó tránh tai vạ, nếu kết quả cuối cùng không phải là bị phát hiện bí mật trên người mình, thì cũng là chết, cần gì phải oán giận lên người anh, khiến cho anh áy náy chứ?
Nói cho cùng là anh và Hệ thống cho cô một mạng và cuộc sống hoàn toàn khác kiếp trước của cô rồi.
Lời của cô khiến cho trái tim Vệ Thường Khuynh đập điên cuồng.
Đây là một cô gái có trách nhiệm, có lòng! Đây là một cô gái khoan dung, biết cảm ơn!
Hơn nữa ở giây phút sống chết, cô còn có thể suy nghĩ cho anh!
Đều nói ở giây phút sống chết là thời điểm thử thách bản chất con người nhất, anh không thể không nói một tiếng, ở một khắc này, trái tim anh vì cô mà đập điên cuồng.
Làm sao lại thích cô như vậy chứ?
Sự yêu thích với Tề Tiểu Tô đã đạt tới độ cao trước giờ chưa từng có.
Vệ Thường Khuynh không biết cái này có tính là yêu không, bởi vì anh từ trước đến nay chưa từng yêu, anh không biết yêu là gì! Nhưng trong chớp mắt này, anh cảm thấy cô gái nhìn vẫn trẻ con non nớt này là sự tồn tại duy nhất trong lòng, trong mắt anh!
Anh không muốn để mất cô.
Cô là của anh.
Trước kia sự giáo dục anh nhận được đều chỉ là đại nghĩa, vì Liên minh các hành tinh có thể hy sinh bản thân, tất cả mọi thứ của một người, ở trước lợi ích của Liên minh Tinh tế đều có thể hy sinh, có thể vứt bỏ! Nhưng vào giờ khắc này anh bỗng nhiên cảm thấy, cô gái này là người mà anh bất kể như thế nào cũng không thể vứt bỏ!
“NO1, khởi động chương trình bảo vệ cuối cùng!” Anh trầm giọng hạ lệnh.
Lúc này, mấy tên sát thủ kia đã thu nhỏ vòng vây đến không thể thu nhỏ hơn nữa, tên sát thủ trước đó luôn nói mấy lời bẩn thỉu đã giơ tay ra, bám lấy vạt áo của Tề Tiểu Tô, cười tà dùng sức kéo một cái.
“Nào, để chúng ta xem xem em gái nhỏ này dậy thì thế nào rồi nào!”
“Bố, hay là hôm nay đừng đi hội đấu đá nữa.”
Chỉ là một hội đấu đá thôi, đã gây ra án mạng rồi. Nghiêm Uyển Nghi thật sự nghĩ không thông, lòng người thật sự tham lam như vậy, hiểm ác đáng sợ như vậy sao?
Nghiêm lão từ từ xuống giường, nói: “Không, vẫn phải đi. Bố phải đi xem xem, Nghê Hào rốt cuộc có thể làm được đến mức nào!”
Ông phải đi xem xem, nếu như có cơ hội, ông nhất định phải cho Nghê Hào biết tay.
Nếu như Tề Tiểu Tô thật sự bị lão ta giết rồi, ông dù thế nào cũng phải báo thù thay đứa bé kia.
Trời cuối cùng cũng sáng.
Buổi sáng, hội đấu đá sẽ chính thức mở màn.
Ngày này, đá thô trong phòng triển lãm đã rất nhiều, cũng không ít đá cược nhân, phỉ thúy đủ màu sắc đẹp đẽ mê người đều lộ ra qua ô trích nhỏ trên đá thô, đợi xem có ai mua bọn chúng rồi cắt ra, xem lãi hay là lỗ không.
Hôm qua các đội tập trung đủ người đều đã tạo thành phe phái riêng.
Có hai bên không ít người, một bên lại chỉ có mấy người đáng thương.
Nghiêm lão đứng ở phòng triển lãm, nhìn Nghê Hào và Hoàng Nhược Mi cùng đi tới, lập tức cảm thấy ngực nghẹn cứng.
Xem ra, Hoàng Nhược Mi và Nghê Hào vốn cùng chiến tuyến rồi, mặc dù hai người hai đội khác nhau, nhưng khác tổ cũng chưa chắc không thể hợp tác.
Trận đấu đá này, chính ông lại rơi vào tình cảnh đơn độc tác chiến.
“Nghiêm lão, nghe nói tối qua vào bệnh viện à? Sao thế? Sức khoẻ không ổn à?” Nghê Hào đi tới trước mặt bọn họ cười hỏi.
“Nhờ phúc của Nghê đổng, sức khoẻ của Nghiêm mỗ vẫn không trở ngại gì. Tối hôm qua chỉ là huyết áp cao chút thôi.”