Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 215 : Tới bắt tôi à?
Ngày đăng: 04:14 30/04/20
Hệ thống Tiểu Nhất lên tiếng: “Người bên trái tên là Đỗ Viên, là người của Đỗ gia.”
Người của Đỗ gia ư?
Nghĩ cũng đúng, nếu Đỗ gia là gia tộc có ảnh hưởng trong quân đội ở thành phố D thì có người làm cảnh sát cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Nhưng nếu là bình thường, cô thật sự có liên quan tới vụ án của Đỗ gia chẳng hạn và nếu Úc Hà Tâm thật sự quan tâm tới cô, hoặc dù không quan tâm cô đi, nhưng vẫn đủ công bằng, khách quan thì hôm nay đã không mang người của Đỗ gia tới đây.
Rốt cuộc Úc Hà Tâm muốn làm gì?
Tề Tiểu Tô cụp mắt nhìn xuống giày của mình. Vốn dĩ cô không có nhiều quần áo giày dép gì, đôi giày này đã đi suốt mấy ngày ở thành phố K nên nhìn hơi bẩn, xem ra dù có tâm trạng hay không thì hôm nay cô vẫn nên đi mua thêm chút trang phục mới được.
“Chẳng phải cảnh sát Úc không có chuyện gì mà cũng ra cửa sớm đấy sao?”
Trong lòng Úc Hà Tâm cứng lại.
Lúc đầu cô ta cũng rất thích Tề Tiểu Tô, thiếu nữ trẻ trung, xinh đẹp như vậy có ai mà không thích chứ? Hơn nữa đây còn là học trò của Bạch Dư Tây, cô ta muốn thân cận với Tề Tiểu Tô một chút để thông qua đó nghe ngóng chuyện Bạch Dư Tây ở trường, hơn nữa Bạch Dư Tây cũng sẽ vì vậy mà thân mật với cô ta hơn.
Nhưng trực giác của phụ nữ luôn rất chuẩn, cô ta cảm thấy Bạch Dư Tây đối xử với Tề Tiểu Tô rất khác biệt.
Chỉ dựa vào chuyện này, thái độ của cô ta với Tề Tiểu Tô sẽ không thể nào tốt lên được.
Nhưng Úc Hà Tâm rất kiêu ngạo, cô ta nghĩ với thân phận của mình, với tình cảm thanh mai trúc mã bao nhiêu năm nay giữa cô ta và Bạch Dư Tây, thì Tề Tiểu Tô cũng không đáng để liệt vào danh sách tình địch của mình. Cũng vì vậy mà cô ta mới cố gắng đối xử với Tề Tiểu Tô như trước đây.
Đáng tiếc rằng Tề Tiểu Tô không ngốc, cô đã sớm cảm giác được sự thay đổi của cô ta.
“Cô là Tề Tiểu Tô đúng không?” Cảnh sát tên Đỗ Viên kia quan sát Tề Tiểu Tô. Xinh đẹp, rất xinh đẹp, nhưng đắc tội với Đỗ gia rồi thì cô ta sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp gì.
Những lời này như giọt nước rơi vào chảo dầu làm dầu nóng nổ tung.
“Giết người á? Trời ạ, sao đáng sợ thế! Một cô gái trẻ như thế mà đã giết người á?”
“Bà nhìn đi, bên cạnh cô ta còn có hai người khác, nếu là con nhà lành thì sao một cô gái lại ở cùng với hai người đàn ông được chứ?”
Nhất thời, ánh mắt người dân xung quanh nhìn Tề Tiểu Tô ngập tràn sự sợ hãi và không tin nổi, càng có nhiều người tỏ ra ghét bỏ như thể cô là một phạm nhân thật sự vậy.
Tề Tiểu Tô liếc nhìn Úc Hà Tâm.
Trong suốt quá trình, Úc Hà Tâm vẫn luôn biểu hiện như thể đang khó xử không biết phải làm thế nào cho đúng, thực tế là cô ta chỉ đứng nhìn mà không có ý ngăn lại.
Bố của Úc Hà Tâm là Cục trưởng Cục Cảnh sát thành phố D, chức vị của cô ta ở trong đội cảnh sát cũng không thấp, hai người đi cùng cô ta tuy rằng có một người thuộc Đỗ gia nhưng rõ ràng chức vụ vẫn thấp hơn cô ta. Cô ta lại ra vẻ không quản được họ thì đúng là buồn cười.
Vốn dĩ Tề Tiểu Tô cũng hơi áy náy với Đỗ gia.
Dù Đỗ gia thế nào, thì trước đó họ cũng chẳng có liên quan gì tới cô cả, cũng không hề chọc cô cái gì. Chỉ vì cô tìm Chúc Tường Đông để nhờ hắn hỗ trợ đóng cửa nhà hàng Minh Phủ Tư Gia nên hắn mới nhân cơ hội này báo thù riêng, ra tay với Đỗ gia. Tính ra, cái chết của Đỗ Tử Thăng ít nhiều cũng có liên quan tới cô.
Nếu thật sự muốn cô đi hỗ trợ điều tra thì cũng không phải không thể tới một chuyến.
Nhưng giờ xem ra, điều người ta muốn không chỉ đơn giản là muốn cô đi hỗ trợ điều tra. Còn chưa có chứng cớ mà đã tỏ thái độ như thế, sau khi cô vào Cục Cảnh sát rồi thì liệu bọn họ còn cho cô cơ hội lên tiếng nữa không?
Nhà hàng Minh Phủ Tư Gia thuộc về Vu gia, rất có khả năng Đỗ gia và bà Vu có quan hệ gì đó, bố của Bạch Dư Tây cũng có 30% cổ phần trong này, chắc chắn bọn họ đều đang nhìn cô chằm chằm.
“Tôi muốn hỏi một chút...” Giọng của Tề Tiểu Tô rất trong trẻo khiến những tiếng bàn tán lập tức im bặt, cô bình tĩnh hỏi: “Các anh có chứng cứ xác thực chứng minh tôi đã giết người nên tới để bắt tôi ư?”