Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 295 : Nghe trộm sổ đen

Ngày đăng: 04:15 30/04/20


“Ông Tô à, xin ông hãy tin tưởng chúng tôi, Trúc Nhã Cư luôn quản lý rất nghiêm ngặt, dù là ở vấn đề an toàn vệ sinh thực phẩm hay tố chất của nhân viên phục vụ, chúng tôi đều quan tâm tới tất cả những vấn đề này, hơn nữa cũng tuyển dụng rất nghiêm khắc. Ở bên ngoài, danh tiếng của Trúc Nhã Cư vẫn luôn rất tốt.”



Giám đốc Phạm vừa mới nói được mấy câu đã bị Tô Vận Thông lớn tiếng át đi, “Đừng có dong dài với tôi! Giờ tôi không muốn nghe cô nói những cái vớ vẩn này! Nếu tốt như vậy thì cô nói cho tôi nghe, thằng khốn kia ở đâu chui ra? Hửm? Cô nói xem, rốt cuộc là ở đâu ra? Chuyện như vậy xảy ra ở nhà hàng của các cô mà còn không biết xấu hổ nói là quản lý nghiêm ngặt nữa à? Có tin tôi vả cho cô một cái không?”



Ông ta nói xong liền thật sự giơ tay lên.



Lúc này, toàn bộ người của Tô gia đều ở trong phòng.



Có điều, bọn họ cảm thấy chuyện đã xảy ra như vậy, nhà hàng quả thực không thể trốn tránh trách nhiệm, vì thế đều im lặng nhìn Tô Vận Thông nói chuyện với họ.



Mợ cả La Hiểu nghĩ tới chuyện đi học của con mình bị ngâm nước nóng thì đỏ hồng hốc mắt, vô cùng khó chịu. Tô Á Thiên ngồi yên lặng bên cạnh Tề Tiểu Tô.



Nhưng giờ thấy Tô Vận Thông thật sự định đánh người, ông ngoại Tô vội vàng giữ con lại: “Thằng cả! Nói chuyện thì nói chuyện, không thể đánh người được đâu!”



Tô Vận Đạt cũng vội vàng chạy tới giữ lấy anh trai mình lại.



“Anh cả, anh cả, bình tĩnh nào, chúng ta không thể đánh phụ nữ được, đúng không nào?”



“Các người có biết giờ xin vào trường điểm khó thế nào không hả? Đặc biệt là xin vào lớp chọn!” Tô Vận Thông vỗ bàn, gào lên, “Tôi tìm bao nhiêu người, xin ông nọ bà kia, vất vả lắm mới nghe được tin Tiêu Khoa có cách! Giờ thì xong hết rồi, xong hết cả rồi!”



Nước mắt của La Hiểu cũng lập tức rơi theo.



Tô Á Thiên nhìn thấy dáng vẻ đó của bố mẹ thì khá bực bội, đá chân bàn: “Cùng lắm thì về học lại trường cũ là được chứ gì!”



“Con nghĩ thì nhẹ nhàng lắm! Cửa hàng ở đó bố mẹ đã bán rồi, con định về đó một mình à?” Tô Vận Thông trừng mắt với con, “Hơn nữa, chuyện mà lúc trước con phạm phải ở trường, con tưởng người ta sẽ cho con quay về nữa chắc?”



“Ông xã!” La Hiểu vội vàng chặn họng chồng mình lại.




“Tiểu Tô, nghe trộm được một đoạn đối thoại thú vị lắm, có muốn tôi chuyển qua cho nghe không?”



“Chuyển đi.”



Hệ thống Tiểu Nhất đáp lại một câu, sau đó liền có một đoạn đối thoại vang lên bên tai Tiểu Tô, nghe rõ như thể cô đang ở bên cạnh người đó vậy.



Nhưng âm thanh này lại rất xa lạ.



Hệ thống Tiểu Nhất giải thích: “Đây là giọng của bố Bạch Dư Tây - Bạch Thế Tuấn, chẳng phải lúc trước cô bảo bản Hệ thống cho lão vào sổ đen sao? Bởi vì những kẻ vào sổ đen thì bản Hệ thống sẽ tự động theo dõi, cũng cài đặt một số từ khóa quan trọng, ngày thường chỉ truyền về số liệu, lúc cần mới tra tìm, nhưng khi lão nhắc tới tên Tề Tiểu Tô thì bản Hệ thống sẽ nghe trộm ngay tức khắc.”



Tân tiến quá rồi đấy!



Giọng Bạch Thế Tuấn khá âm trầm, Tể Tiểu Tô nhớ tới những lời mà Hồ Tu Trạch nói với mình, Long Đào còn đánh giá hắn là hổ sau lưng, nghĩ đến vậy cô cũng không khỏi cảm thấy chuyện này trở nên thật nghiêm trọng.



“Cậu lập tức đi làm chuyện này, nhất định phải nắm chắc thời gian, phải nhanh mới có hiệu quả, chậm sẽ không kịp.”



“Chúng ta phải tìm một người gánh tội thay chứ, một nhà hàng khác, ít nhất cũng phải có lực cạnh tranh như nhà hàng Minh Phủ Tư Gia và Trúc Nhã Cư nhưng vẫn luôn bị hai nơi này đè đầu cưỡi cổ thì mới có sức thuyết phục.”



Hệ thống Tiểu Nhất lại giải thích: “Bản Hệ thống vẫn đang tra thân phận của người này, nhưng trong nhật ký cuộc gọi trong điện thoại của hắn ta, gần đây nhất có liên hệ với một người tên Quyền Tứ.”



Quyền Tứ chẳng phải là trợ thủ đắc lực của Nghê Hào sao? Tề Tiểu Tô cũng từng gặp hắn ở thành phố J rồi.



Vì thế, Bạch Thế Tuấn và Nghê Hào cũng có qua lại với nhau sao?



Cô không nghe thấy đoạn trước đó nên tạm thời chưa hiểu chuyện bọn họ nói muốn tìm một nhà hàng khác để gánh tội thay thì có liên quan gì tới mình.