Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 345 : Chẳng lẽ cô là chuyên gia gây hoạ sao?

Ngày đăng: 04:16 30/04/20


“Tiểu Tô! Ở đây, ở đây!”



May mà Khưu Tuyết Phương nhìn thấy cô trước, đứng lên vẫy tay.



Tề Tiểu Tô đi về phía cô bạn của mình, lúc đi qua một cái bàn toàn học sinh nam đột nhiên đồng loạt huýt sáo.



Tề Tiểu Tô quét mắt qua, đối diện với ánh mắt sáng rực của Chu Thuần. Cô khẽ ngẩn ra, sau đó mới nghĩ đến, trước đó nhìn thấy lớp 12.1 rút được đi cùng với lớp mình, cô chỉ nghĩ đến Bạch Dư Tây không biết có đến không mà quên mất Chu Thuần.



Bây giờ đối diện với ánh mắt của Chu Thuần, cô không khỏi nhớ đến ngày mình mới sống lại, khi đó cô nghĩ đến buổi hẹn với Chu Thuần, trong lòng còn dâng trào xúc động.



Lúc đó, hình như cô còn nghĩ, có phải lại quay lại cấp ba, cô có thể yêu sớm với hotboy của Nhất Trung không? Cũng không uổng lần nhặt lại được năm tháng thanh xuân này.



Nhưng lại nhìn bây giờ, hotboy Chu Thuần ở trong mắt cô, đã quá non nớt rồi.



Nhìn cậu ta, cô không có chút cảm giác xúc động nào. Mà cuộc sống bây giờ của cô cũng căn bản không phải là cuộc sống cấp ba trong tưởng tượng trước đó của mình nữa.



Còn có một vị Thiếu soái…



Hừ, yêu đương rồi hả?



Người không ở đây, yêu cái rắm.



Có điều, mấy tên nhóc này lại dám huýt sáo tập thể với cô? Không sợ giáo viên à?



Nghĩ đến giáo viên, ánh mắt cô lại quét qua mấy cái bàn bên cạnh, nhưng không phát hiện ra Bạch Dư Tây. Cho nên, anh ta không đến đây sao?



Tề Tiểu Tô khẽ thở phào, bước nhanh qua đó.



Cô không phát hiện ra ở cách đó không xa, Bạch Dư Tây mới từ phòng vệ sinh ra đang đứng nhìn cô.



Vừa rồi cô tìm anh sao?



Trong lòng Bạch Dư Tây dâng lên một cỗ cay đắng mang theo chút ngọt ngào, ngọt ngào lại rất nhanh bị rơi vào trong đau khổ. Vốn dĩ anh ta không nên đến, nhưng lúc nghe thấy Tề Tiểu Tô cũng tham gia lần du lịch bờ biển này, anh ta lại không thể ngăn được cảm giác muốn đi, cho dù anh ta không làm được gì cả, chỉ có thể nhìn cô.



Coi như đây là chuyến du lịch của anh ta và cô đi.
Tề Tiểu Tô cúi đầu trả lời tin nhắn của Hồ Tu Trạch.



“Không sao. Bây giờ em đang ở thành phố J.”



Rất nhanh, Hồ Tu Trạch gọi điện thoại đến.



Bởi vì chỗ này quá ồn, Tề Tiểu Tô nói với Dương Linh Linh một tiếng rồi đi ra ngoài nghe điện thoại.



“Tiểu Tô, nghe nói Nhất Trung đến bờ biển thành phố J du lịch, hoá ra em cũng đi cùng à?” Hồ Tu Trạch hình như cảm thấy rất kỳ lạ, theo anh ta thấy, Tề Tiểu Tô hẳn không có thời gian tham gia loại hoạt động này của trường học. Vả lại đều là một đám trẻ con, có gì vui đâu chứ?



Anh ta đã quên mất, Tề Tiểu Tô cũng là một học sinh lớp mười một.



Tề Tiểu Tô cười một tiếng: “Sao thế, em không thể đi theo à?”



“Chỉ là cảm thấy hơi kinh ngạc thôi.” Bên chỗ Hồ Tu Trạch rất yên tĩnh, anh ta dừng một chút mới nói: “Video trên diễn đàn em xem chưa?”



“Rồi, hừ.”



Cô đâu chỉ có xem, căn bản là cô sai truyền lên mà.



“Xem ra, chuyện trước đó nói em và Nghiêm lão ầm ĩ với Mã Chí Thành ở Thái Phong là thật rồi. Em phải cẩn thận chút, Mã Chí Thành người này không dễ động vào đâu.”



Rất nhiều người đều nói câu này với cô, xem ra, tin tức về Mã Chí Thành đúng là chẳng ra gì.



Tề Tiểu Tô nói: “Em biết rồi, cảm ơn anh.”



“Đúng rồi, em ở thành phố J không gây ra chuyện gì chứ?”



Vừa nghe câu này, Tề Tiểu Tô lập tức cảm thấy có chút không đúng lắm, cái gì gọi là cô ở thành phố J không gây ra chuyện gì chứ? Nói cứ như cô là chuyên gia gây chuyện ấy.



Hồ Tu Trạch vội vàng giải thích: “Ý anh là, chồng chị họ anh là đội trưởng đội cảnh sát hình sự của thành phố J, nếu như em bên đó có chuyện gì, có thể tìm anh ấy giúp đỡ.”



“Chồng chị họ anh? Chu Cẩm Minh?”