Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 524 : Âm mưu của chương thiếu

Ngày đăng: 04:18 30/04/20


Người nọ đồng ý: “Việc này chú sẽ làm, nửa tháng nữa cuộc thi này mới kết thúc, phải nhanh chóng sắp xếp mới được.”



“Vâng, chú nhất định phải thành công đấy ạ!”



“Cháu thật sự tới theo đuổi đứa con gái ở thành phố D đó rồi à?”



“Vâng, cô gái này sẽ giúp đỡ được rất nhiều cho Chương gia sau này, vì thế mọi người nhất định phải ủng hộ cháu.”



Người nọ bật cười: “Được rồi, chú biết rồi. Từ nhỏ cháu đã là đứa rất có chính kiến, chú tin cháu. Nếu đứa con gái ấy thực sự tốt như thế thì cháu muốn người trong nhà ủng hộ cháu thế nào cũng được hết.”



Chương Vân Tễ nghĩ một chút lại nói: “Linh Thù… Nó vẫn thích Nguyễn Dật Quân ạ?”



“Cái thằng nhóc họ Nguyễn đó kể ra cũng không tệ đâu, tuy rằng nó thích Biên Hải Vi nhưng em gái cháu cũng đâu có kém gì Biên Hải Vi chứ, điều kiện nhà chúng ta so với Biên gia tuy hơi kém hơn một chút, nhưng qua hai năm nữa thì chưa biết thế nào được, đến lúc đó chắc chắn thằng nhóc họ Nguyễn kia sẽ suy nghĩ lại thôi.”



“Không.” Chương Vân Tế trầm giọng gạt đi: “Nguyễn Dật Quân không phù hợp, sau này cháu sẽ tìm một người khác cho Linh Thù, chú hãy khuyên nó giúp cháu nhiều vào.”



“Nhưng mà con bé Linh Thù...”



“Chú Hai, chẳng lẽ cháu lại hại Linh Thù sao? Người cháu giới thiệu cho Linh Thù sau này còn có thành tựu hơn Nguyễn Dật Quân cả chục lần, đến lúc đó người trong nhà chúng ta mới có thể cùng bắt tay cố gắng, Nguyễn gia không chung đường với chúng ta.”



Cúp máy, trong đầu Chương Vân Tễ hiện lên gương mặt một người đàn ông trẻ tuổi và cương nghị, nhớ tới chuyện sau này người đó sẽ đứng bên cạnh Tề Tiểu Tô như một ngọn núi cao nguy nga thì càng hạ quyết tâm. Chương gia của bọn họ chỉ có Linh Thù là xinh đẹp nhất, nhất định phải sử dụng vào mục đích có lợi nhất, nếu không thì quá uống phí rồi. Người đàn ông kia về sau vì Tề Tiểu Tô mới bước lên địa vị cao, nhưng cũng nhờ có hắn mà Tề Tiểu Tô mới có chỗ dựa vào, mới có thể căng cánh bay lượn. Cho dù họ Vệ kia có biến mất, có người đàn ông đó ở bên, chắc chắn Tề Tiểu Tô cũng sẽ không cô đơn không nơi nương tựa.



Vì thế, nhất định phải kéo người đó về Chương gia.
Tề Tiểu Tô tỉnh táo trở lại, căn bản chẳng nghe thấy vừa rồi hắn đã nói những gì, chỉ thẳng thắn đáp: “Cứ thế đi, Chương thiếu, tôi cúp máy đây, chúc anh có nhiều thời gian chơi vui vẻ ở thành phố D.”



Nói xong, không cho hắn có cơ hội mở miệng nói gì, cô ngắt cuộc gọi ngay lập tức.



Chương Vân Tễ cực kỳ sửng sốt.



Tề Tiểu Tô tắm xong, bỏ đồ định mang theo ngày mai vào ba lô, sau đó lên giường đi ngủ. Cái tuần Vệ Thiếu soái mới đi, tới cuối tuần trên giường vẫn còn mùi hương của anh, nhưng giờ thì hết mất rồi.



Có thể cuộc điện thoại của Chương Vân Tễ khiến cô cực kỳ nhớ nhung người nào đó, cả đêm ấy cô mơ về Vệ Thiếu soái, hơn nữa còn là giấc mơ cực kỳ đáng xấu hổ, trong mơ, Vệ Thiếu soái không ngừng lăn lộn cô, cả một đêm ngủ cũng không yên giấc.



Có điều, sáng hôm sau Tề Tiểu Tô vẫn dậy rất sớm. Lúc ăn sáng, Khưu Linh Phương gọi điện thoại tới nói sáng sớm nay Đan Ninh Ninh đã tới trước công ty đợi cô, cũng may là hôm nay cô ấy đi làm sớm, nếu không Đan Ninh Ninh phải đợi thêm nửa tiếng mới đến giờ làm việc.



“Cô ta nói gì không ạ?” Tề Tiểu Tô vừa uống sữa đậu nành vừa hỏi.



“Cô ấy nói có chuyện rất quan trọng cần nói với Tề tổng.”



“Bảo cô ta đi đi, cứ nói là mấy ngày nay em đi công tác, không ở thành phố D. Còn nữa, nếu cô ta có hỏi số điện thoại hoặc địa chỉ của em thì cũng đừng nói cho cô ta biết, càng đừng để cô ta vào công ty.” Tề Tiểu Tô lạnh lùng dặn dò. Cô không có tâm tình gặp lại Đan Ninh Ninh, nghe cô ta kể lể chuyện mình thích Chúc Tường Đông ra sao. Về sau, coi như hai người chưa từng quen biết nhau đi.



Tuy Khưu Linh Phương không rõ tại sao chỉ sau một đêm mà Tề Tiểu Tô lại không nể tình gì với Đan Ninh Ninh như thế, nhưng trước giờ cô vẫn luôn chấp hành lời của Tề Tiểu Tô nói một cách cực kỳ hoàn hảo, sau khi cúp máy liền đi mời Đan Ninh Ninh ra khỏi công ty.



“Chị nói là Tiểu Tô đi công tác á? Sao có thể chứ, chắc chắn là cô ấy biết tôi vẫn đang ở thành phố D mà!” Quả thực Đan Ninh Ninh không dám tin vào lỗ tai của mình nữa.