Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 582 : Đại náo tô gia
Ngày đăng: 04:18 30/04/20
Là điện thoại của Tô Vận Thông.
Bình thường nếu không có việc gì cậu cả sẽ không bao giờ gọi điện thoại cho cô, không phải ông ta không muốn gọi mà vì có gọi cũng không biết phải nói chuyện gì với Tề Tiểu Tô.
Nói lời quan tâm? Có vẻ hơi lạ lùng quá, vì nhiều năm qua ông ta chưa bao giờ biết quan tâm tới cô, hơn nữa, hiện giờ Tô Vận Thông đã không hiểu nhiều về Tề Tiểu Tô nữa rồi, nhỡ đâu lại giẫm trúng vào giới hạn của cô thì làm thế nào?
Vì thế mà khi nào có việc ông ta mới gọi điện tới, ví dụ như khi bà ngoại nói nhớ cô, muốn nhắc cô về Tô gia ăn cơm thì cậu cả mới gọi tới để chuyển lời, cũng coi như tạo cảm giác tồn tại trước mặt Tề Tiểu Tô.
Thái độ của cậu cả thực ra không làm Tề Tiểu Tô ghét, ngược lại còn cảm thấy như thế cũng tốt, ít ra ông ta cũng biết chừng mực.
Thời gian này cũng không phải giờ cơm, ông ta gọi điện tới nhất định là có chuyện.
Quả nhiên, vừa bắt máy đã nghe thấy giọng nói gấp gáp của Tô Vận Thông vang lên.
“Tiểu Tô à, thím hai của cháu mang con đến làm loạn này, cháu có thời gian thì qua đây một chút nhé.”
Tề Tiểu Tô vô cùng ngạc nhiên, cô không ngờ lại là Trần Đông.
Sau khi hai anh em Trần Quang, Trần Vũ xảy ra chuyện, bọn họ cũng yên tĩnh được một thời gian. Mà Tề Tiểu Tô cũng không có thời gian đi để ý tới gia đình của Tề Tông Bình và đám người nhà của Trần Đông.
Nhưng lúc này bọn họ nhảy ra là có chuyện gì?
Tề Tiểu Tô thực sự rất ghét đám người nhà này.
“Cậu cả, cậu cứ tự lo trước đã, đừng để bọn họ làm ông bà ngoại bị thương, mợ cũng ra can đi, cháu lập tức đến ngay.”
Cúp điện thoại, cô ngẩng đầu nhìn Vệ Thường Khuynh, đành nói xin lỗi: “Xem ra chúng ta không đi xem phim được rồi.”
“Tô gia xảy ra chuyện à?”
Giờ cậu hai Tô rất nổi danh ở vùng này, có khá nhiều hàng xóm cũ ngày nào cũng tới cửa muốn nhờ giúp cháu chắt của mình tìm được công việc nào đó, cảnh tượng náo nhiệt lắm.
Mấy lần trước Trần Đông đến cửa, hàng xóm cùng lắm chỉ ngồi trong nhà lặng lẽ nghe mấy người kia làm loạn ở bên ngoài, hoặc thỉnh thoảng chạy ra nhòm ngó mấy cái để còn có đề tài nói chuyện ở quán nước. Nhưng bây giờ cứ mỗi lần nhà họ Tô vừa có động tĩnh là hàng xóm lại chen chúc tới, hy vọng có thể phụ giúp một tay, đến lúc đó chỉ cần Tô gia nhớ được bọn họ đã giúp đỡ là được rồi.
Tề Tiểu Tô nói lời cảm ơn với mọi người rồi cùng Vệ Thường Khuynh đi vào bên trong.
Vừa vào cửa, cô đã thấy trong sân bừa bộn khắp nơi. Trần Đông đang vừa mắng vừa cầm xẻng khua ầm ĩ trong chuồng gà làm đám gà bên trong bay nhảy toán loạn.
Vườn rau cũng tung tóe, các loại rau đều bị xẻng hoặc vết chân giẫm hỏng, có một bà lão đang ngồi trong vườn rau kêu gào thảm thiết.
“Cái con đê tiện nhà họ Tô các người là đồ bại hoại gia phong! Tim bị chó gặm, tuổi còn trẻ mà tâm địa độc ác quá, ôi hai đứa con trai số khổ của tôi…”
Bà già Trần gia cũng tới. Lúc ấy Trần Vũ chết, Trần Quang vào tù làm bà ta ngã từ trên giường xuống đất, nghe nói là bị trúng gió, thế mà mới được vài ngày đã hồi phục đủ sức khỏe để gào như thế này rồi à?
Bà già này sống cũng dai thật đấy!
Tề Đan Thần đờ đẫn đứng ở một bên, Tề Đan Dương đang nhặt mấy hòn đá, ước lượng nhìn chằm chằm vào cửa sổ của Tô Gia, trên cửa sổ đã có một ô bị vỡ, chắc hẳn là do nó ném.
Tô Vận Thông chặn ở cửa chính, dù rất tức giận nhưng ông ta cũng không dám làm gì. Hai ông bà Tô gia đứng bên trong cửa, được Tô Vận Thông cản ở sau lưng nên không thấy rõ vẻ mặt của họ.
Tô Á Thiên và mợ cả không biết đi nơi nào.
Tô Vận Thuận và Trịnh Mạt không có ở đây.
Thu hết cảnh tượng trước mặt vào trong mắt, hơi thở trên người Tề Tiểu Tô lạnh hẳn xuống. Lúc này Trần Đông cũng đã trông thấy cô, bà ta hung hăng vung xẻng xông tới chỗ cô.
“Tề Tiểu Tô, con đĩ thối tha, mày chết cũng không được yên đâu! Mày dám xúi giục chú hai mày ly hôn với tao à? Mày còn giới thiệu con hồ ly tinh kia với lão nữa, ông trời sao không trừng phạt con đĩ như mày đi!”