Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 583 : Dùng vũ lực quét sạch
Ngày đăng: 04:18 30/04/20
Cái xẻng kia là đồ ông bà ngoại hay dùng nên luôn được mài sáng bóng, ánh sáng sắc bén của kim loại lấp lóe dưới ánh đèn trông lạnh cả người.
Những hàng xóm vây xem và tất cả mọi người trong Tô gia đều hét lên trong kinh hãi.
Bà ta muốn giết người à, muốn giết người à! Nếu bị cái xẻng này bổ xuống không chết cũng phải mất nửa cái mạng đấy!
Nhưng Tề Tiểu Tô vẫn đứng yên không tránh cũng chẳng né, cô chỉ nhìn Trần Đông bằng ánh mắt mỉa mai.
“Tiểu Tô, mau tránh ra đi!” Bà ngoại gào lên thất thanh.
Giây sau, mọi người thấy Trần Đông bị đạp một cái, cả cơ thể xấp xỉ 65, 70 cân bay lên trời!
Bịch.
Thân thể nặng nề kia rơi xuống vườn rau, nếu không phải bà già Trần gia nhanh chân tránh ra thì đã bị Trần Đông đè lên rồi.
Trần Đông co giật, cái xẻng rơi xuống đất vang lên tiếng cạch, bà ta lấy hai tay ôm bụng, miệng không kêu được tiếng nào, sắc mặt trắng bệch hoảng sợ nhìn người thanh niên đang bước từng bước về phía mình.
Bà ta hoàn toàn không ngờ vị hôn phu của Tề Tiểu Tô lại về cùng.
Từ đầu đến cuối Trần Đông vẫn không tin Tề Tiểu Tô đã thoát khỏi bàn tay của bà ta, bà ta nô dịch Tề Tiểu Tô nhiều năm thành thói quen rồi. Mặc dù biết bây giờ Tề Tiểu Tô mở một công ty rất lớn, có vô số tiền bạc, còn có cả vệ sĩ đi theo nhưng bà ta luôn cảm thấy cô vẫn là Tiểu Tô trước kia, một Tiểu Tô luôn nghe theo sự sắp xếp của bà ta thì bà ta cần gì phải e ngại.
Sau khi hai em của bà ta chết và vào tù, nếu không phải bị Tề Tông Bình bắt ép không cho phép bà ta đến tìm Tề Tiểu Tô, thì có khi bà ta phải tới làm loạn cả vài lần rồi.
Nhưng lần này bà ta phát hiện Tề Tông Bình ngoại tình.
Bà già Trần cũng hét lên đau đớn, cả hai đều không đứng dậy được nữa.
“Kéo tôi theo cùng? Bà cho rằng bà có bao nhiêu khả năng làm được chuyện đó? Tôi không tìm tới bà thì thôi, mụ yêu tinh như bà còn dám lởn vởn trước mặt tôi à?” Tề Tiểu Tô còn căm hận bà già Trần hơn cả Trần Đông, vì Trần Đông chỉ là loại người khôn vặt, thích được lợi cho mình, tâm địa xấu xa, thích sai bảo cô. Nhưng bà già Trần lại là người lòng dạ ác độc.
Chỉ cần nhìn vào những chuyện mà trước kia bà ta xúi giục Trần Quang và Trần Vũ làm là biết.
Tề Tiểu Tô dùng một tay nắm cổ áo của bà ta nhấc bổng lên, hành động này của cô làm những người đang vây xem phải rùng mình: cô ấy là nữ đại lực sĩ à?
Ông ngoại Tô cản những người trong nhà lại, để Tề Tiểu Tô tự mình xử lý.
Bà già Trần đối mặt với hai con mắt lạnh lẽo của Tề Tiểu Tô, gương mặt già nua đầy nếp nhăn run rẩy, bà ta sợ lắm, rất sợ.
“Giết bà chỉ tổ làm bẩn tay tôi. Mụ phù thủy, bà nên biết điều mà về sống an phận qua nốt mấy năm cuối đời đi, nếu không tôi chẳng ngại giúp bà lên đường sớm một chút để đoàn tụ với con trai đâu!” Lời nói tràn ngập sát ý phá vỡ dũng khí cuối cùng của bà già Trần, bà ta chớp mắt vài cái liền hôn mê bất tỉnh.
“Cô Tề, chúng tôi tới chậm.” Tiếng nói của Đồng Xán vang lên ở cạnh cửa.
Tề Tiểu Tô thả tay ra, vứt bà già Trần lên mặt đất và nói: “Không muộn, anh ném mấy người này ra cửa đi, rồi gọi điện thoại cho Tề Tông Bình tới đón người. Tôi sẽ ở đây chờ ông ta, nếu trong nửa tiếng mà ông ta không tới thì cứ để ông ta tự gánh lấy hậu quả.”
“Rõ!” Đồng Xán vung tay lên, lập tức mang theo hai người tiến vào nhặt mấy đống rác ở bên trong.
Hàng xóm đang vây xem liên tục tránh ra.
Đúng là muốn dọa chết người mà, bọn họ còn tưởng Tề Tiểu Tô sẽ làm gì đó để trấn áp cuộc náo loạn này, ai dè người ta dùng luôn vũ lực để đàn áp chứ!