Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 624 : Da mặt này dày đến mức nào chứ

Ngày đăng: 04:19 30/04/20


Nhưng Sở trưởng Lợi lại biết nhìn hàng, vừa nhìn, vừa vân vê, vừa ngửi thử, lập tức kinh ngạc ngẩng đầu nói: “Lá trà này là loại thưởng phẩm! Loại lá trà cổ này phẩm chất thượng thừa, một cân ít nhất cũng trên vạn tệ!” Cái này mà nói là không đáng tiền? Cô bé này, có cần dọa người như thế không hả!



Sở trưởng Lợi lại nhìn sang chiếc vòng mà cô mang đến, đó cũng không thể là giả, một chiếc vòng khoảng năm mươi vạn tệ, bọn họ dám nhận sao? Hơn nữa mấy món đồ này cộng lại cũng trên dưới mấy vạn tệ, một lần tặng gần sáu mươi vạn tệ! Cô bé này, có cần khiến người ta hết hồn thế không?



“Tiểu Tô à, những món đồ này chúng ta không thể nhận, cháu cũng biết chức vụ của chú, nhận quà nặng như vậy truyền ra ngoài sẽ không hay đâu.” Sở trưởng Lợi nghiêm mặt nói.



Bà Lợi cũng vội đặt chiếc vòng vào hộp rồi đóng lại, nói với cô: “Đúng đó, chúng ta thật sự không thể nhận, những thứ này đều quý giá quá rồi.”



Hai người họ nói xong liền cùng nhau bỏ những món đồ này trở vào túi. Còn Lợi thiếu thì vui mừng kiêu ngạo, liền lên tiếng xúi giục: “Vương gia, Vương phi, vậy bố mẹ mỗi người chọn ra hai món đi! Em gái con kiếm tiền rất lợi hại, sau này bố mẹ cũng có thể hưởng phúc rồi! Đợi Vương gia về hưu, sau này cũng không cần lo lắng chất lượng cuộc sống giảm sút nữa! Có em gái con nuôi bố mẹ!”



Câu nói này khiến vợ chồng Sở trưởng Lợi dở khóc dở cười. Sở trưởng Lợi trầm giọng trách mắng: “Thằng nhóc này nói những lời này có thấy xấu hổ không hả? Không lẽ những chuyện đó không phải nên là trách nhiệm của con sao? Liên quan gì đến Tiểu Tô chứ?”



Có cần mặt mũi nữa không? Nhận người ta làm em gái, con là nhìn trúng vào tiền của cô bé muốn cô bé giúp con nuôi bố mẹ à?



Thằng nhóc thối, nói là ra ngoài làm chuyện đứng đắn, kết quả càng ngày càng khiến bản thân không đáng tin chút nào nữa? Cậu con trai chín chắn trầm ổn của ông đâu rồi! Thật! Lòng! Hoài! Niệm!



Tròng mắt bác gái Lợi chợt chuyển, lập tức hớn hở vui vẻ nói với Tề Tiểu Tô: “Tiểu Tô à, ý chú Lợi của con là, chú ấy có chức vị trên người, không tiện nhận con làm con gái nuôi, con cũng biết bây giờ bên ngoài đồn đại mấy chuyện cha nuôi, con gái nuôi khó nghe đến mức nào? Chúng ta cũng không thể hại chú ấy có phải không? Muốn trở thành người một nhà, vẫn còn cách khác mà, cháu thấy dì thế nào?”



Hả?
Hệ thống Tiểu Nhất thật sự không thể nhịn được nữa: “Cô ngắt lời bà ta đi, bản Hệ thống thật sự không nghe nổi nữa rồi! Nếu Thiếu soái gặp phải bà mẹ vợ nuôi như vậy, vậy ngài ấy không suy sụp mới là lạ đấy! Không được, không được, chỉ nghe thôi đã thấy khó chịu rồi!”



Tề Tiểu Tô thật sự cũng không nghe nổi nữa, lập tức lên tiếng nói: “Xin lỗi, nếu chú và dì đây không tiện, cháu cũng sẽ không nhận bất kỳ ai khác làm bố mẹ nuôi, cho dù thật sự muốn nhận, cũng-chắc-chắn-không-phải-là-dì!”



Câu cuối cùng được nhấn mạnh, lộ ra ngữ khí khinh thường.



Bác gái Lợi cũng nghe ra được, sắc mặt lập tức thay đổi.



“Ai nói chúng ta không thể nhận cô con gái nuôi như cháu chứ?” Sở trưởng Lợi nói.



“Ý gì chứ?” Bác gái Lợi bị ghét bỏ cự tuyệt, giọng điệu cũng lạnh nhạt hơn nhiều.



“Ý là, bọn em sẽ nhận đứa con gái nuôi này, chỉ cần chúng em dẫn theo con bé lộ mặt ở những trường hợp chính thức là được.” Sở trưởng Lợi nhàn nhạt nói. Rất nhiều chuyện, càng trốn tránh càng dẫn đến nhiều lời đồn đại ác ý, nhưng nếu ông có thể lấy tư cách người nhà dẫn theo Tề Tiểu Tô trong các buổi tiệc chính thức, vậy cũng xem như rõ ràng, thậm chí còn có thể lộ mặt trước các vị Lãnh đạo, ai còn dám đồn đại xấu về ông nữa?



Huống hồ, ông làm nhiều năm như vậy là vô ích cả sao? Ai muốn nói ông thế nào thì cứ nói thế ấy hả?



Nói đùa chắc.