Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 652 : Tiên hạ thủ vi cường*

Ngày đăng: 04:19 30/04/20


*Tiên hạ thủ vi cường: Ra tay trước được lợi.



Lợi Sở trưởng nhận được điện thoại của anh, nghe thỉnh cầu của anh mà ngẩn cả người: “Bây giờ con muốn chính thức trở thành con trai của Tề Tông Dân á? Đổi hộ khẩu hả?”



“Vâng. Con muốn có quan hệ với Tiểu Tô rõ ràng trên hộ khẩu là anh em.”



Sau này cuộc sống còn dài, có một tầng pháp luật bảo đảm như vậy, rất nhiều chuyện sẽ dễ xử lý hơn.



“Cái này phải hỏi Tiểu Tô xem sao đã, nếu như nó không có ý kiến gì thì bố sẽ tìm người giúp hai đứa lo ổn thoả chuyện này.” Dù sao Tề Tiểu Tô cũng không phải là cô gái bình thường, những chuyện thế này nên hỏi qua ý kiến của cô mới được, nếu như cô không đồng ý, ông cũng không dám tự ý làm.



“Em ấy sẽ đồng ý thôi, nhưng mà bố có thể nhắn tin hỏi em ấy, đừng gọi điện thoại.” Đổng Ý Thành nói. Gọi điện thoại không phải sẽ để cho Vệ Thường Khuynh nghe được sao?



Rất có thể người đàn ông kia sẽ ngăn cản, mặc dù anh cũng không biết chuyện này có cái gì để mà ngăn cản.



Khóe miệng Lợi Sở trưởng giật giật: “Được.”



Sau đó Tề Tiểu Tô nhận được một tin nhắn như vậy.



[A Thành nhờ bố chuyển hộ khẩu và muốn hợp thức hóa quan hệ với bố mẹ con, con có đồng ý không?] - Tin nhắn đến từ bố nuôi.



Tề Tiểu Tô đọc tin nhắn, việc này có gì mà không đồng ý chứ? Nhắc tới, cô nhớ trước kia bố mẹ cũng có dự định này, muốn đi làm thủ tục nhận nuôi chính thức, chuyển hộ khẩu của Đổng Ý Thành đến nhà cô, có thể là thủ tục khá phức tạp khó làm, hơn nữa khi đó cô còn nhỏ, cũng không hỏi đến chuyện này, dù sao cũng không biết tại sao cuối cùng vẫn chưa làm.



Bây giờ Đổng Ý Thành có nguyện vọng này, tất nhiên là cô sẽ đồng ý rồi.



Vì thế cô nhắn lại một tin. “Con đồng ý, làm phiền bố nuôi rồi.”



Lợi Sở trưởng nhận được tin nhắn rất vui vẻ, vậy là được rồi, ông sẽ kêu người đi làm ngay.
Nhìn ra nhiệt tình không bình thường lắm của cô đối với việc đi dạo phố mua đồ, mắt Vệ Thường Khuynh loé lên: “Được.” Anh vừa dứt lời, điện thoại di động vang lên, là điện thoại của Tư lệnh.



“Có thể chuyện lần này cần anh phải đi báo cáo.” Anh ngắt điện thoại nói với Tề Tiểu Tô.



“Vậy anh đi đi, em gọi chị Linh đi cùng em.” Còn về mấy người Đồng Xán, cô quyết định để cho bọn họ nghỉ ngơi hai ngày, chuyện đi theo phụ nữ dạo phố vẫn không nên kêu bọn họ đi cùng.



“Anh có thể đi cùng.” Lợi Nam xung phong nhận việc.



“Không cần đâu, anh cũng về đi.”



Vệ Thường Khuynh nói: “Để anh ta đi cùng em đi, em vẫn bị thương, không tiện xách đồ.” Vệ Thường Khuynh không khách khí chút nào. Người có thể dùng sẽ dùng, không phải nói muốn làm anh trai sao? Anh trai dễ làm lắm chắc?



Tề Tiểu Tô chỉ đành đồng ý, có Lợi Nam ít nhất bọn họ không cần đi xe ngoài, mua đồ cũng tiện hơn nhiều.



Vệ Thường Khuynh tự lái chiếc xe vừa mua đi, Tề Tiểu Tô thì gọi Khưu Linh Phương cùng đi mua đồ. Đổng Ý Thành vốn chưa ở bên này được bao lâu, đồ dùng hàng ngày cũng không có, phải mua chăn màn, ga gối nữa.



Bọn họ đi siêu thị trước, mua sắm một đống đồ, có lẽ đã lâu Khưu Linh Phương chưa đi mua sắm như vậy, chọn được không ít đồ, lúc trả tiền Tề Tiểu Tô trả luôn cả thể.



“Tề tổng, cái này...” Khưu Linh Phương cảm thấy ngại ngùng, bởi vì cô mua không ít đặc sản của thủ đô, định gửi về thành phố D.



“Không sao, cũng không đáng bao nhiêu tiền, coi như em mua cho Tiểu Tuyết đi.” Khưu Tuyết Phương biết cô sắp đến thủ đô học nội trú còn khóc như mưa nữa.



Tính tiền xong bọn họ đẩy xe mua đồ đi về phía bãi đỗ xe, đột nhiên nghe thấy tiếng quát mắng của phụ nữ.



“Con cứ khăng khăng đi theo bố con, vậy thì xác định luôn là cả đời này sẽ không có tiền đồ gì đi! Vì con nên mẹ mới dành thời gian về nước một chuyến, định nói chuyện tử tế với con, kết quả là con có cái thái độ gì đây hả?”