Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 827 : Không định để cho cô ta sống rời khỏi đây

Ngày đăng: 04:21 30/04/20


Một dây ngón tay, từng ngón một, cái thì biến thành màu đen, cái thì biến thành màu tím, cái thì khô quắt, cái thì như ứ máu, nhìn thật sự khiến cho dạ dày người ta cuộn lên, gần như không nhịn được muốn nôn ngay.



Lão Cung Phiên Long này nhìn thật sự không giống một tên biến thái như vậy.



Nhưng, biến thái làm sao có thể nhìn ra được?



Tề Tiểu Tô đột nhiên hiểu tại sao Vệ Thường Khuynh lại nói với cô, đến lúc nguy hiểm đừng kiêng dè chuyện để lộ không gian, nhất định phải tiến vào không gian.



Chí ít, cô đột nhiên biến mất, cho dù Cung Phiên Long có thể nghĩ ra là vì không gian, nhưng muốn giải được mật mã của không gian, có lẽ lão ta cũng phải mất rất nhiều thời gian, cũng chưa chắc đã thật sự có thể giải ra được. Còn nếu như cô không tránh vào không gian, lại không đánh lại được Cung Phiên Long, đối phương có người có súng cô cũng không liều được, cuối cùng không chừng sẽ thật sự xảy ra chuyện.



Trái tim cô cũng không tự chủ được mà co thắt lại.



Bất kể có thế nào, cô cũng cảm thấy vào không gian là lựa chọn cuối cùng.



Cô không muốn để lộ không gian ra trước mặt người khác, huống hồ lại là trước mặt Cung Phiên Long đến từ Liên minh các hành tinh?



“Vào đi.”



Người đàn ông sau lưng đẩy cô một cái.



Tề Tiểu Tô nghiến răng, cô thật sự rất ghét người khác cứ đẩy cô như vậy.



Cửa bị người kéo ra từ bên trong, mùi máu tanh đó càng nồng đậm hơn. Tề Tiểu Tô quay người muốn đi, súng của mấy gã đó đã nhắm vào cô rồi.



“Muốn chạy à? Vào nơi này rồi mà mày còn tưởng có thể rời đi được chắc?”



Lời châm chọc của gã đàn ông đó lại khiến cho trái tim Tề Tiểu Tô rét lạnh.



Đúng thế, nếu như đây thật sự là sào huyệt của Cung Phiên Long, làm sao lão ta lại dễ dàng dẫn người đến đây được? Nếu thật sự đến rồi, sợ là trừ thuộc hạ tâm phúc của lão ta ra, đã sớm không định để cho ai còn sống mà trở ra rồi?




Xem ra đúng là thế thật.



Không đợi được câu trả lời của Tề Tiểu Tô, Cung Phiên Long lại tiếp tục nói: “Hắn lại lựa chọn bị tôi làm nhục. Ha ha ha, nhưng tôi nào có hứng thú với gã đàn ông đó? Tôi vẫn cắt hai ngón tay của hắn, sau đó ném hắn ra ngoài! Cái tên nhát gan đó, ngay cả tố cáo tôi cũng không dám. Nhưng không biết tại sao, từ đó về sau, tôi lại đột nhiên thích loại trò chơi này, trò chơi gì à? Đương nhiên là trò cắt ngón tay rồi.”



Lão nói tới đây, hai gã đàn ông đang ấn bả vai Tề Tiểu Tô đột nhiên lôi cô dậy, đẩy cô lên bàn, một tên dùng khuỷu tay ấn xuống lưng cô, một người kéo tay phải cô lên bàn, ép cô xoè năm ngón tay ra, ấn lên mặt bàn.



Cung Phiên Long đứng lên, nhẹ nhàng vung cái dao trong tay, đi tới phía cô.



Mắt Tề Tiểu Tô rét lạnh, lập tức dồn sức giãy ra, một cánh tay dùng sức hất mạnh gã đàn ông bên phải ra.



Rầm!



Gã đàn ông kia nhất thời không cảnh giác, đầu bị hất ra, ngã xuống, lật nhào cùng cái bàn kia, phát ra âm thanh cực lớn.



Tề Tiểu Tô căn bản không hề do dự, sau một đòn trúng đích lập tức lao nhanh ra cửa.



“Nổ súng!”



Cô cũng nghe thấy tiếng ra lệnh lạnh lùng của Cung Phiên Long, nhưng cô không có thời gian dừng lại, đã chạy thật nhanh ra ngoài rồi.



“Chạy sang bên trái!” Hệ thống Tiểu Nhất nói.



Tề Tiểu Tô lập tức chạy về bên trái, tốc độ trước kia thường xuyên luyện chạy bộ mà có được bây giờ đã phát huy rồi.



Đợi cô vòng qua căn phòng này, chỉ có thời gian ba giây để thoát khỏi tầm mắt của mấy kẻ kia, lập tức nghiêng mình vào không gian.



Mấy gã đàn ông đuổi theo cô chỉ nhìn thấy vạt áo của cô, lúc chạy đến chỗ rẽ đã không thấy cô đâu nữa.