Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 828 : Không cần nhịn nữa

Ngày đăng: 04:21 30/04/20


Vì phòng tra tấn vốn dĩ cũng bố trí ở góc chếch nhất, nơi này cũng là lối vào con đường bí mật thông ra sau núi của bọn chúng, vừa rồi Hệ thống Tiểu Nhất chính vì phát hiện ra con đường được giấu kín này có thể đi, cho nên mới vội vã nhắc cô rẽ sang bên này.



Bây giờ vừa hay chó ngáp phải ruồi.



Đối phương căn bản không rõ là Tề Tiểu Tô đột nhiên biến mất, hay là dùng tốc độ nhanh như vậy để theo lối vào bí mật ra sau núi.



Bởi vì bọn chúng không dám tiến về phía trước một bước nào nữa.



Bọn chúng bị cấm, khi chưa có sự cho phép của Cung Phiên Long thì không được tiến vào sau núi.



Cho nên, mấy gã dừng ở đó không dám đuổi theo nữa.



Tề Tiểu Tô nghỉ lấy hơi trong không gian, nhìn tình hình bên ngoài.



Trên thực tế đối phương thật sự nghĩ quá nhiều rồi, vừa rồi cô căn bản vẫn chưa có thời gian để mà nhìn thấy cái lối vào đó.



Đó là một cái lỗ hổng bị cây cối phủ kín hai bên.



Cô thật sự không kịp nhìn rõ, cho dù cô nhìn thấy có lẽ cũng không kịp chạy qua, bởi vì rất có thể cô không chạy nhanh bằng mấy gã đó, nhất là còn đang ở địa bàn của bọn chúng.



Nếu như bọn chúng không có súng thì cô còn có thể liều một phen, nhưng bọn chúng đều có súng cả.



Cho nên cô chỉ có thể lánh ngay vào trong không gian thôi.



Phải nghe lời Vệ Thường Khuynh.



Bây giờ thấy bọn chúng đều đứng ở đó, Tề Tiểu Tô mới phát hiện ra cái lối vào kia, hơn nữa còn phát hiện ra bọn chúng đều không dám đuổi theo.



Cung Phiên Long chắp tay sau lưng đi qua đây, có lẽ là vì chắc chắn Tề Tiểu Tô không thể nào chạy được nên lão ta hoàn toàn không vội chút nào. Nhưng lại phát hiện bốn gã đàn ông kia đứng ở đây đưa mắt nhìn nhau còn Tề Tiểu Tô lại chẳng thấy bóng dáng đâu cả, mặt lão ta lập tức đen lại.



“Người đâu?”



“Ông chủ, có lẽ cô ta đã chạy ra sau núi rồi…”



Cung Phiên Long vung tay tát: “Vậy còn không mau đuổi theo!”




Tề Tiểu Tô đang định giải thích, đã nghe thấy anh thấp giọng nói: “Tiểu Tô của anh chịu khổ rồi.”



Cô cứ tưởng là có lẽ anh sẽ hơi thất vọng vì cuối cùng cô cũng để lộ không gian ra trước mặt người khác, lại lo lắng sau khi không gian đã bị bại lộ thì nên xử lý thế nào, nhưng không biết điều Vệ Thường Khuynh suy nghĩ lại là, nhất định là đến giây phút nguy hiểm, cô nhất định đã có nguy hiểm đến tính mạng, cho nên mới bất đắc dĩ phải vào trong không gian.



Anh đau lòng.



Đổng Ý Thành ở phía sau thấy anh đột nhiên dừng lại, cũng dừng lại theo anh.



“Tiểu Tô?” Anh thấp giọng hỏi.



Vệ Thường Khuynh ừ một tiếng, lại nói với Tề Tiểu Tô: “Em ở nguyên đấy đi, bọn anh sẽ đến nhanh thôi.”



“Chắc bọn chúng chưa phát hiện ra là em đã vào không gian, A Khuynh, vừa rồi em phát hiện ra một chuyện, ở đây có đường dẫn ra sau núi, mà sau núi có thứ quan trọng, thuộc hạ của Cung Phiên Long đều bị cấm không được tuỳ ý vào đó.”



Vệ Thường Khuynh nghe lời này mắt cũng loé lên.



“Được, đợi anh đến đó rồi nói, em không được tuỳ ý hành động.”



“Nhưng mà chắc bây giờ Cung Phiên Long đang đi dùng trí tuệ nhân tạo để đối phó với anh đấy, phải làm thể nào đây?”



“Cho nên bây giờ cứ để cho Tiểu Nhất ra tay, bởi vì anh đến rồi.”



Tề Tiểu Tô hiểu ý của anh.



Anh không ở đây, nếu như Tiểu Nhất bị phát hiện, vậy thì Cung Phiên Long sẽ biết Hệ thống đang ở trên người cô. Nhưng bây giờ Vệ Thường Khuynh đã đích thân đến đây rồi, cho dù bị phát hiện ra Tiểu Nhất, cũng có thể là do Vệ Thường Khuynh đang sử dụng!



“Em hiểu rồi!”



Tề Tiểu Tô hưng phấn, Hệ thống Tiểu Nhất cũng trở nên phấn khích.



Nhịn lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể không cần ẩn nấp nữa mà dùng hết khả năng rồi.



“Xem bản Hệ thống cho lão ta một đòn chí mạng đây!”