Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 861 : Hoàn thành nâng cấp

Ngày đăng: 04:22 30/04/20


“Ông muốn làm gì?”



“Bố biết nhiều năm nay bố không quan tâm nhiều đến con, con biết đấy, thực ra bố có nỗi khổ của mình, bởi vì hôn nhân với mẹ con là cuộc hôn nhân ép buộc, bố và mẹ con không có tình cảm với nhau, cho nên đứa trẻ mà cô ấy sinh ra, cho dù bố có phải gần gũi, trong lòng cũng thấy khó chịu. Tính cách của bố cũng không phải dạng biết dỗ con trẻ, khiến cho quan hệ bố con chúng ta mới càng ngày càng xa cách. Nhưng chắc con phải biết chứ, con dù thế nào cũng là con của bố, trong cơ thể con chảy dòng máu của bố, làm sao bố có thể không yêu con được?”



Giọng của Bạch Thế Tuấn có vẻ mệt mỏi: “Tập đoàn Thế Giai sau này cũng là của con rồi, bố không muốn khống chế con, muốn để con làm những gì con thích, cho nên cũng không quản con quá chặt, nhưng đến cuối cùng thì tập đoàn Thế Giai vẫn là của con, Bạch gia cũng là của con, con phải tin điều này.”



“Bố cũng già rồi, khi còn trẻ làm sai nhiều chuyện, nhưng là bị đẩy từng bước tới bước đường này, đôi lúc con cũng nên biết một điều, người sống ở đời, thân bất do kỷ. Đợi đến khi muốn thay đổi, muốn sửa sai cũng đã khó lắm rồi.”



“Tiểu Tây, bao năm nay bố đã làm nhiều chuyện khiến con phải đau lòng, bố biết sai rồi, chúng ta có nói thế nào vẫn là bố con máu mủ tình thâm, con có thể tha thứ cho bố không? Cho bố thêm một cơ hội sửa đổi?”



Nếu như không biết rằng ở bên ngoài ông ta còn một đứa con trai nữa, nếu như không biết ông ta đối tốt với đứa con trai ấy như thế nào, nói không chừng Bạch Dư Tây đã tin rồi.



Nhưng, hiện tại anh ta đã không còn hi vọng gì về Bạch Thế Tuấn nữa.



Ông ta tưởng anh ta ngốc lắm sao?



“Ông muốn gì?” Anh lạnh nhạt hỏi.



Bạch Thế Tuấn lập tức phấn chấn lên: “Bố thực sự không muốn làm gì cả, chỉ là, con biết đấy, tập đoàn Thế Giai của chúng ta đấu với Thịnh Tề nửa năm nay bị tổn hại nặng nề, bố bây giờ cũng hết cách, chỉ muốn gặp mặt Tề Tiểu Tô, ngồi với con bé, bình tĩnh nói chuyện đàng hoàng với nhau. Dù sao có đấu đá thêm nữa cũng không có lợi gì cho Thịnh Tề, cho nên bố định làm lành với con bé, bàn xem có cách nào để đôi bên cùng được lợi được không thôi.”



“Ông muốn gặp Tề Tiểu Tô?”



“Đúng vậy, chỉ là bố tự tìm tới con bé thì không tiện, sợ nó không đồng ý gặp mặt, bố thấy tình cảm giữa con với con bé không tệ, có thể giúp bố một chút không?”



Ngắt điện thoại, Bạch Dư Tây lập tức gọi điện thoại cho Tề Tiểu Tô.



Mới đầu anh ta cũng không trông chờ gì vào việc có thể gọi được cho cô, bởi vì anh ta tuyệt đối không tin lời của Bạch Thế Tuấn, cái gì mà tự tìm con bé thì không không tiện, nếu ông ta thật sự chỉ có một mục đích là đàm phán hòa bình thì cuộc điện thoại này ông ta có thể tự gọi, trừ khi mục đích của ông ta không phải như vậy, rõ ràng biết rõ Tề Tiểu Tô sẽ không đồng ý gặp ông ta, thậm chí có thể nói rằng, ông ta căn bản không thể gọi được cho Tề Tiểu Tô.




Đã rất nhiều ngày không nghe được tiếng của Hệ thống Tiểu Nhất, bỗng dưng lại nghe thấy, Tề Tiểu Tô ngạc nhiên và mừng rỡ vô cùng.



Lúc này, giọng của Vệ Thường Khuynh cũng vang lên: “Nâng cấp xong rồi?”



“Đúng vậy! Anh cũng nghe thấy rồi hả!”



“Ừ, em đang làm gì vậy?” Giọng của Vệ Thường Khuynh chậm lại.



Tề Tiểu Tô buột miệng: “Ngâm bồn tắm nè.”



Tuy rằng cô thấy không đúng lắm, nói với anh cô đang ngâm mình có vẻ không tốt lắm. Quả nhiên, nghe thấy lời cô nói, hơi thở của bên kia bỗng hỗn loạn, giọng của anh rõ ràng trầm hơn: “Ngâm bồn tắm? Sao anh lại nghe ra một lời mời gọi nhỉ?”



Tề Tiểu Tô trợn mắt khinh thường: “Em đâu có?”



Giọng của Hệ thống Tiểu Nhất lại vang lên: “Nạp dữ liệu hoàn tất. Xin hỏi có khởi động chức năng lập trình quản lý tự động không?”



Chức năng lập trình quản lý tự động? Là cái gì thế?



“Chức năng lập trình quản lý tự động là gì thế?”



“Trong không gian có nhiều đồ vật lẫn lộn, chức năng lập trình quản lý tự động sẽ tự động phân loại, thu dọn, bố trí đồ vật trong không gian.”



Tề Tiểu Tô nghe xong bỗng giật mình mừng rỡ, nâng cấp không gian xong còn có cả chức năng này nữa à? Trước đây làm gì có! Trước kia cô đều phải tự chuyển đồ bằng tay đấy!



Hơn nữa không gian vốn không lớn lắm, đồ đạc mà cô chất vào đúng là có hơi lộn xộn thật.