Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 912 : Liên minh - Gian nan vất vả
Ngày đăng: 04:22 30/04/20
Đội viên của chiến đội Diệm Ưng chắc đều biết rõ, Thiếu soái của họ, đội trưởng của họ không thể nào cấu kết với Brien. Vậy, Bành Khố Các nói ra chuyện này, còn bắn rơi tàu Liệt Diệm của Thiếu soái, có thể xem là kẻ thù của Diệm Ưng, là phe đối lập.
Cho dù không chịu nổi áp lực từ các bên phải rời khỏi chiến đội Diệm Ưng, vậy cũng không nên gia nhập chiến đội của Bành Khố Các mới đúng?
Đây có thể xem là phản bội Thiếu soái.
Thế nên, lúc nghe anh hỏi vấn đề này, Tề Tiểu Tô lập tức giơ tay ra, ôm chặt khuỷu tay của anh, nhẹ nhàng tựa vào.
Cô muốn để anh cảm nhận rõ hơi ấm của mình, cảm nhận được cô đang đứng bên cạnh anh, cho dù có người phản bội anh, vẫn còn có cô luôn sát cánh bên anh.
Vệ Thường Khuynh tiến đến nhẹ nhàng cọ cọ cằm mình lên mái tóc mềm mượt của cô.
Đúng là anh đã cảm nhận được tâm ý của cô.
Trong lòng rất ấm áp.
Đúng vậy, bất luận thế nào, anh còn có cô.
Quân Lương cũng nhìn thấy động tác nhỏ này của hai người, cũng cảm thấy chấn động trong lòng.
Có lẽ anh ta đã hiểu vì sao Thiếu soái lại chọn cô nàng Tề Vân Diên này rồi.
“Bốn người.”
Bốn người à.
“Ha ha.” Vệ Thường Khuynh khẽ bật cười mỉa mai.
Lòng người, có lúc thật sự làm người ta cảm thấy quá bạc bẽo.
Nhưng, anh không cảm thấy thương tâm và đau buồn lắm, muốn đi muốn ở, trung hay không trung, dù sao trước giờ anh cũng sẽ không vì bất cứ ai nghi ngờ bản thân, xem thường bản thân.
“Người không gia nhập chiến đội Bành Khố Các là ai? Bây giờ đang làm gì?” Anh hỏi.
Còn nữa, ông chủ của trường đua ngựa Lạc Phi cũng không phải người bình thường, có khi nào đến lúc đó ngược lại cô lại gây ra phiền phức gì không?
“Để em đi cho, chuyện này giao cho em.”
Tề Tiểu Tô kiên định nhìn Vệ Thường Khuynh. Cô hiểu phần tình cảm và trách nhiệm anh dành cho các đội viên này, thế nên, cô đương nhiên không thể giương mắt nhìn Tần Tốc đấu tranh với cuộc sống khó khăn như vậy.
Lúc này, giúp Tần Tốc, chính là giúp Vệ Thường Khuynh.
Nhưng đối với Vệ Thường Khuynh mà nói, Tiểu Tô vừa mới đến Liên minh, rất nhiều thứ cô đều không rõ, đều chưa thấy qua, có thể nói còn hiếu kỳ hơn cả khi “bà ngoại Lưu bước vào khu vườn lộng lẫy*”, anh có chút lo lắng cho cô.
* Là so sánh chỉ những người chưa từng trải việc đời tới một nơi xa lạ phồn hoa, chế nhạo người có kiến thức thiển cận, ếch ngồi đáy giếng.
“Có Tiểu Nhất, anh còn không yên tâm sao?” Trong đầu Tề Tiểu Tô nói với anh: “Hơn nữa, chúng ta có thể trực tiếp nói chuyện, có gì không đúng, em sẽ lập tức nói với anh.”
Tuy có Tiểu Nhất, nhưng rất nhiều thứ vẫn luôn khảo nghiệm tốc độ năng lực học tập và phản ứng tức thời của một người.
“Được.”
Nghĩ một lúc, anh cũng biết lúc này do cô đi là tốt nhất.
Thuộc hạ của mình, anh đương nhiên không thể nhìn đối phương sống thê thảm như vậy.
“Ngày mai hẵng đi.”
Thấy chuyện này cứ thế quyết định, Quân Lương và Xa Vũ cũng có chút kích động.
Trên thực tế, chuyện của Tần Tốc vẫn luôn đè nặng trong lòng họ, rất nặng nề. Nhưng họ gần như cả bản thân cũng khó giữ, vốn không thể giúp được gì.
Chính vì việc này, họ với Mạt Na có chút bất đồng.
Mạt Na cảm thấy, lúc này thành viên nào rút khỏi chiến đội chính là đã phản bội Thiếu soái, hễ ai phản bội Thiếu soái, cô ta đều không muốn giúp. Có thể nói, vì một người như Tần Tốc đi đối đầu với Tướng quân Mali, không thích hợp lắm.