Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 911 : Liên minh - Nguy cơ của chiến đội
Ngày đăng: 04:22 30/04/20
Chuyện này không thể xem thường, Liên minh lập tức vào cảnh giới cấp một, đồng thời tiến hành cải tạo toàn diện phòng ngự trên không phận quốc gia, phong tỏa toàn diện không phận, không cho phép bất kỳ phi cơ nào tiến vào.
Chẳng bao lâu sau, lại có tinh tặc đến tấn công Liên minh, còn hò hét tự xưng phải báo thù cho Vệ Thiếu soái.
Cũng chính vì thế đã góp phần chứng thực tội danh cấu kết với tinh tặc của Vệ Thiếu soái.
Vì tất cả tinh tặc đều căm thù anh tận xương tủy, nếu không phải anh đã thật sự cấu kết với chúng, chúng không thể nào thay anh nói chuyện, còn muốn thay anh báo thù.
Xa Vũ nói đến đây, lông mày của Vệ Thường Khuynh đã nhíu chặt lại, hỏi: “Là nhóm tinh tặc nào?”
“Brien.”
“Brien? Lại là hắn?”
Tề Tiểu Tô lập tức hỏi hệ thống Tiểu Nhất, Brien là ai.
Hệ thống Tiểu Nhất dứt khoát đưa ra một bộ tư liệu.
Trang đầu tiên chính là tài liệu cá nhân và ảnh của Brien.
Brien trong ảnh là một người đàn ông mắt xanh, mũi cao, gương mặt đầy râu, mặc một bộ quân trang phong cách nước ngoài.
“Xưa nay Brien đều không thừa nhận bản thân là tinh tặc, hắn ta tự xưng là Tướng quân bị lãng quên của vũ trụ, sẽ có một ngày hắn đưa thuộc hạ của mình xây dựng đế quốc riêng thuộc về hắn. Ban đầu hắn chỉ muốn lôi kéo Thiếu soái hợp tác với hắn, nhưng bị Thiếu soái từ chối một cách thẳng thừng, còn bắt một thuộc hạ của hắn, đến nay vẫn còn đang bị giam trong ngục.”
Tề Tiểu Tô nghe xong hơi nhíu mày: “Vậy, chắc chắn hắn ta rất hận Thiếu soái, hắn làm vậy, chắc bị ai đó mua chuộc muốn giậu đổ bìm leo hãm hại Thiếu soái.”
“Bản Hệ thống cũng nghĩ thế.” Hệ thống Tiểu Nhất tán đồng.
“Vậy, lần đó có bắt được Brien không?” Vệ Thường Khuynh hỏi.
Xa Vũ lắc đầu: “Lần đó hai bên giao tranh vốn không kịch liệt lắm, Brien đánh được một lúc thì bỏ chạy, nhưng chẳng bao lâu sau lại chạy đến, làm nổ một điểm canh phòng quan trọng của chúng ta, sau đó vẫn là Bành Khố Các xuất hiện kịp thời đánh chúng chạy mất, bằng không hậu quả thật không thể tưởng tượng.”
Có lẽ đây cũng chính là một trong những lí do vì sao ngay từ ban đầu Vệ Thường Khuynh đã kiên trì nhất định phải trở về.
Anh không thể để lại những người này, không thể bỏ mặc họ không quản.
Chiến đội Diệm Ưng cũng là trách nhiệm của anh.
Tề Tiểu Tô giờ đã hiểu rõ hơn.
“Thế nên, tất cả mọi người đều kiên trì sao?” Giọng của Vệ Thường Khuynh có chút chua chát, cũng chỉ có Tề Tiểu Tô mới nghe ra. Có lẽ trong lòng họ cũng hiểu rõ, Quân Lương và Xa Vũ nói nhiều như vậy, cũng chính vì muốn Vệ Thường Khuynh đừng vì việc những đội viên chọn lựa rời khỏi chiến đội Diệm Ưng mà quá phẫn nộ thương tâm.
Vì, họ cũng từng không chịu nổi.
Cũng có nghĩa là, tất cả đội viên đã rời khỏi chiến đội Diệm Ưng rồi sao.
“Năm người.” Quân Lương có chút khó khăn nói.
Sau khi biết lựa chọn của năm đội viên này, họ cũng rất tức giận, rất phẫn nộ, thậm chí còn không kiềm chế được muốn đi tìm hỏi, muốn đánh cho họ một trận, nhưng, còn cách nào nữa chứ?
Ai cũng có chí hướng riêng.
Họ cảm thấy không chịu nổi, muốn đi, có cản cũng không cản được.
“Danh sách của năm người này đọc qua cho tôi nghe.” Vệ Thường Khuynh nhắm mắt lại.
Quân Lương liền báo tên năm người này.
“Có mấy người đến chỗ Bành Khố Các?”
Nghe đến đây, Tề Tiểu Tô đã không còn bình tĩnh được nữa.