Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 926 : Liên minh - Say mê thiếu soái

Ngày đăng: 04:23 30/04/20


Tề Tiểu Tô liếc nhìn Terra.



Hệ thống Tiểu Nhất ngẩn ra: “Cô muốn ra tay với Terra à?”



Không sai, cô chính là muốn ra tay từ phía Terra. Hôm nay lúc nghe thấy Bành Khố Các đến cô đã biết hắn sẽ dẫn Terra đi cùng rồi, trước kia cô từng suy nghĩ đến việc bắt Terra làm con tin, sau đó biết Terra là một bình giấm, cô có cách còn hay hơn nữa, có thể không cần đưa Terra đi, cứ chọc tức cô ta là được rồi.



Bành Khố Các có thể có ngày hôm nay cũng là vì dựa vào bố vợ, trước khi Vệ Thường Khuynh xảy ra chuyện, hắn vẫn là một người chồng tốt vô cùng quan tâm đến vợ, như thể trong mắt hắn chỉ có một mình cô ta, bởi vì năm đó cưới Terra vốn dĩ là hắn trèo cao.



Nhưng nửa năm này hắn bành trướng không ít, cũng lạnh nhạt với Terra hơn rất nhiều. Nhưng cho dù là như vậy, bây giờ hắn vẫn không dám thật sự chọc giận Terra và bố vợ, hắn vẫn cần sự ủng hộ của bố vợ hắn. Cho nên, chỉ cần cô ra tay từ chỗ Terra, nhất định có thể bình yên thoát thân.



Hơn nữa, cô còn có không gian.



Đây là thứ cô vô cùng dựa dẫm vào.



Trước kia cô luôn cảm thấy không thể quá dựa vào không gian được, phải dựa vào chính mình. Nhưng bây giờ ngược lại cô lại cảm thấy, có chỗ dựa cũng là ưu thế hiếm có của cô.



Có ưu thế không dùng, vậy không phải là khác người à?



Hơn nữa chưa chắc cô đã cần dùng đến không gian.



“Còn có một cách khác nữa, trực tiếp kết nối với hệ thống của Liên minh các hành tinh, phát sóng trực tiếp ra ngoài.” Tề Tiểu Tô nói. Như vậy, chưa chắc Bành Khố Các đã dám ra tay.



Chỉ cần cô có thể rời đi, bọn họ muốn tìm cô sẽ không dễ dàng như vậy nữa.



Hơn nữa, bây giờ Tề Tiểu Tô có một cách khác, là ý nghĩ sau khi cô nhìn thấy Tần Tốc mà có.



Cho nên bất kể như thế nào cô đều có thể rời đi, cho dù là làm cho trường đua ngựa Lạc Phi ầm ĩ đến mức không thể giải quyết được.



“Lá gan càng ngày càng lớn rồi đấy.” Hệ thống Tiểu Nhất thở dài nói.



Tề Tiểu Tô nhếch môi.



Có điều, cô lại không ngờ Thế Trạch sẽ đứng về phía cô. Như vậy thì cô không cần phải dùng tới những kế hoạch kia nữa rồi, không có Thế Trạch gật đầu đồng ý, chưa chắc Bành Khố Các đã dám ra tay ở trường đua ngựa Lạc Phi.



Hắn chỉ có thể canh giữ ở bên ngoài mà thôi.
“Phụt!”



Tần Tốc và Thế Trạch đều không nhịn được phun ra ngoài.



Loại chuyện này thật sự không hiếm lạ gì! Trước kia, các cô gái kêu khóc muốn gả cho Vệ Thiếu soái ở Liên minh các hành tinh đều xếp hàng đến quân đội, cũng không ít người muốn đến nỗi gần như bị thần kinh luôn, còn coi mình là mợ Vệ luôn rồi. Cái này ở trong mắt bọn họ chính là chứng hoang tưởng.



Nói thật, Liên minh các hành tinh nửa năm trước, loại chuyện này, kiểu say mê đối với Vệ Thiếu soái này, bọn họ thật sự cảm thấy chẳng có gì lạ.



Nhưng, nửa năm, cảnh còn người mất.



Bây giờ cho dù là vẫn có người ủng hộ Vệ Thiếu soái, nhưng vì anh phạm tội phản quốc, cũng không dám quang minh chính đại lớn tiếng gọi tên nơi công cộng như vậy nữa.



Vậy mà Tề Tiểu Tô lại vẫn tuyên bố muốn giúp Vệ Thiếu soái bảo vệ thuộc hạ của anh?



Sao lại buồn cười như vậy!



Nhưng Thế Trạch thế nào cũng không cười nổi. Ai lại đi lấy mấy trăm triệu ra làm trò đùa chứ?



Cô có rất nhiều tiền, còn có bản lĩnh chèn ép Bành Khố Các, thật sự chỉ là đùa thôi sao?



Chẳng lẽ đây là Thủ trưởng ban chấp hành ngầm cho phép?



Nếu là như vậy, cái tội danh phản quốc đó của Vệ Thường Khuynh có phải đến Thủ trưởng ban chấp hành cũng không tin không? Liệu chuyện này có thể vẫn còn khả năng lật án không?



“Vệ Thường Khuynh đã chết rồi.” Anh ta nói.



Tề Tiểu Tô hơi nheo mắt lại: “Nghe nói anh Thế Trạch đây từng có va chạm với Thường Khuynh nhà chúng tôi hả?”



Thường Khuynh nhà chúng tôi.



Tần Tốc ở bên cạnh nghe mà không khỏi đỡ trán.



Trước kia bọn họ chỉ coi dáng vẻ của những cô gái si mê đội trưởng như trò cười, dẫu sao đội trưởng cũng không thể nào có chuyện tùy tiện gần gũi với phụ nữ, dù gì đều là bọn họ tình nguyện từ một phía, nhưng cô gái trước mắt này hoàn toàn trịnh trọng, thản nhiên mà nói rằng “Thường Khuynh nhà chúng tôi”, như thể cô đã nói vô số lần rồi vậy, sao lại có cảm giác lạ thế nhỉ?