Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 98 : Cường hóa trong nguy hiểm (2)

Ngày đăng: 04:13 30/04/20


Một quán bar như thế này của thành phố J lại dám to gan thả thòng lọng xuống bẫy một Bí thư thành phố sao? Nếu nói sau lưng nó không có ai chống lưng cho thì Tề Tiểu Tô tuyệt đối không bao giờ tin. Nhưng hiện giờ bản thân cô bị rơi vào hiểm cảnh thế này, có chửi mắng cũng chẳng có tác dụng gì. Nếu sau lưng đối phương thực sự có cây đại thụ, thì chưa chắc Thư Văn Đống đã có cách cứu cô ra kịp thời, dù có tìm được Nghiêm lão, thì ở thành phố J này, chưa chắc Nghiêm lão đã tìm được người đến đây.



Hơn nữa, quan hệ của cô và Nghiêm lão cũng không tốt đến mức khiến ông ấy vì cô mà bôn ba đi tận dụng tất cả các mối quan hệ. Tuy hôm nay Nghiêm lão cũng làm cô rất cảm động, nhưng cũng không có lòng tin mạnh mẽ đến thế. Vào thời điểm thế này, giúp cô là do tình cảm, không phải là bổn phận của họ.



Cô vẫn nên tự cứu mình thì hơn.



“Ba người đi theo tôi.” Một người đàn ông nói với Tề Tiểu Tô và đôi nam nữ còn lại.



Đôi trai gái này nhìn có vẻ là người yêu, hẳn là đến đây cùng đôi khá thời trang vừa rồi, so với đôi kia, thì đôi này nhìn non nớt ngây thơ hơn rất nhiều, hơn nữa, chắc hẳn cũng là lần đầu đến một nơi như thế này. Họ đi bên cạnh Tề Tiểu Tô, nhưng lại vẫn cảm thấy hưng phấn, tuy hơi căng thẳng, có điều đó cũng là sự căng thẳng đối với sự việc gì đó mình chưa biết, hoàn toàn không hề có ý thức gì về nguy cơ sắp gặp phải.



“Này, cô tên là gì? Nếu chúng ta đã có duyên thế này, lát nữa chưa biết chừng sẽ bị phân vào một tổ, làm quen chút đi. Tôi tên là Đan Ninh Ninh, đây là bạn trai tôi, Vạn Phúc.”



Vạn Phúc á, phì!



Tề Tiểu Tô bật cười thầm trong lòng, vào thời khắc này, thế mà cô còn có tâm trạng để đùa nữa.



“Tề Tiểu Tô.”



“Cô Tề? Thư trong thoải mái á?”



“Tô trong xốp giòn.”
“Đừng, đừng bắn. Để chúng tôi đi.” Đan Ninh Ninh ôm chặt lấy cánh tay Vạn Phúc, tuy sợ đến trắng bệch mặt mũi, hai mắt cũng ngập nước như muốn trào ra, nhưng lại vẫn giữ vẻ bênh vực, bảo vệ, đi trước Vạn Phúc nửa bước. Cô ta như vậy giống như đang nhìn chằm chằm người đàn ông kia, nếu hắn định nổ súng, cô ta sẽ lập tức bổ nhào qua để chắn đạn thay Vạn Phúc vậy.



Tề Tiểu Tô nhìn cô ta một cái. Đối với Đan Ninh Ninh, ấn tượng của cô thực sự rất tốt.



“Cô bình tĩnh nhỉ?” Người đàn ông kia lại nhìn cô, so với Vạn Phúc và Đan Ninh Ninh, thì đúng là Tề Tiểu Tô bình tĩnh thản nhiên đến mức khiến người ta nghi hoặc.



Bắt gặp ánh mắt nghi ngờ của người đàn ông kia, Tề Tiểu Tô lập tức ngẩng đầu lên, khuôn mặt cứng ngắc, giọng nói hơi run rẩy: “Tôi...”



“Ha ha.” Lúc này người đàn ông kia mới thở phào một hơi, “Thì ra không phải không sợ, mà là sợ ngu người rồi. Cô đừng lo, cô được chúng tôi chọn ra, chỉ cần cô làm theo những gì chúng tôi bảo, tôi đảm bảo cô sẽ không chết, hơn nữa sau này còn có thể cho cô chút tiền.”



“Tiền á?” Tề Tiểu Tô cố làm ra vẻ hai mắt hơi sáng lên. Người đàn ông kia thấy cô yêu tiền như vậy cũng càng thả lỏng hơn. Đến quán bar buông thả, có rất nhiều thiếu nữ nghĩ khá thoáng, nếu cô gái này cũng thuộc dạng người đó thì dễ xử hơn nhiều.



“Đúng, không thiếu của cô đâu. Đi nhanh lên.”



Ba người bị ép đi tiếp, Đan Ninh Ninh vừa đi vừa rơi nước mắt, dính chặt vào Vạn Phúc. Cánh cửa trước mặt hoàn toàn khác với những căn phòng riêng kia, họ đều cảm thấy rằng đẩy cánh cửa trước mặt ra, chắc chắn sẽ là một con đường chết.



Tề Tiểu Tô hít sâu một hơi.



Hệ thống Tiểu Nhất đột nhiên lên tiếng: “Trong vòng ba mươi phút nhất định phải rời khỏi nơi này, với năng lực hiện giờ của cô thì hoàn toàn không thể. Cô có một sự lựa chọn, đó là dùng năm phút để bản hệ thống tiến hành cường hóa tạm thời cho cô, đề cao năng lực của bản thân cô.”