Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 99 : Anh không cho phép

Ngày đăng: 04:13 30/04/20


Tề Tiểu Tô nhìn người đàn ông kia gõ cửa, vội tận dụng triệt để thời gian hỏi kỹ Tiểu Nhất: “Cường hóa tạm thời là thế nào?”



“Tức là bản hệ thống sẽ tích tụ năng lượng kích thích chức năng cơ thể của cô tạm thời, nhưng vì hiện giờ năng lượng của bản Hệ thống thực sự chưa đạt được đến yêu cầu của hạng mục này, vì thế cô sẽ mất năm phút cực kỳ đau đớn. Sau khi cường hóa, loại năng lực đó chỉ có thể duy trì được hai mươi phút, sau khi thể lực cạn kiệt, cô sẽ ốm mất ba ngày vì chuyện này.”



“Vậy còn cậu thì sao?”



“Năng lượng của bản Hệ thống sẽ một lần nữa quay trở lại tình trạng chỉ có thể duy trì tính năng dự báo trước mỗi khi có nguy hiểm đến tính mạng mà thôi.” Hệ thống Tiểu Nhất nói.



Tề Tiểu Tô nghe vậy đã đau lòng đến muốn phát điên luôn rồi.



Khó khăn lắm mới tích trữ được nhiều năng lượng như thế, có thể tạm thời không cần hấp thụ nữa, nhưng vì lần này mà lại quay trở lại tình trạng ban đầu sao?



Chuyện này rõ ràng là muốn cắt thịt cô mà.



Nhưng Hệ thống Tiểu Nhất căn bản chưa nói hết, câu tiếp theo mới là cú đập mạnh nhất, “Còn nữa, năng lượng hiện giờ vẫn không đủ, cô lấy hết ba viên hôm nay mua được ra hấp thụ đi, nếu không cũng không đủ để cường hóa cho cô đâu. Cô phải bảo vệ tính mạng của mình, không là bản Hệ thống lại phải đi tìm một ký chủ mới đấy.”



Nó không muốn đâu, nó cực kỳ hài lòng với ký chủ hiện giờ!



Trái tim Tề Tiểu Tô như bị thiêu đốt.



Cửa được mở ra từ bên trong, trong phòng hẳn là có rất nhiều người cùng hút thuốc, khói thuốc mịt mờ. Đan Ninh Ninh vô thức kéo Vạn Phúc lùi ra sau lưng Tề Tiểu Tô, cô ta thầm cảm thấy dường như Tề Tiểu Tô quá bình tĩnh, thế nên ít nhiều gì cũng khiến cô ta có cảm giác an toàn hơn.



“Tiểu Tô, cô hãy mau quyết định đi, thời gian chỉ còn lại hai mươi bảy phút thôi.”



Tề Tiểu Tô cắn răng, đang định nói thì người đàn ông kia đã quay đầu lại, kéo cô vào trong.



“Lão tổng, đưa người được chọn đến rồi.”




Anh biết rõ bản thân mình chưa yêu Tề Tiểu Tô, nhưng anh vẫn không nỡ để cô phải chịu đau đớn khổ sở đến như vậy.



Cô là ký chủ mà Hệ thống của anh chọn trúng, xét từ một phương diện nào đó thì lẽ ra anh phải là người che chở cho cô, anh là Thiếu soái, làm sao có thể để lính của mình thê thảm như thế được?



“Thiếu soái, thời gian chỉ còn lại hai mươi hai phút thôi.”



“Khởi động truyền số liệu thực thể!”



“Thiếu soái...”



“Đây là mệnh lệnh!”



Lúc này, Đan Ninh Ninh đang khóc lóc bò trên người Vạn Phúc, gào lên: “Rốt cuộc các người muốn làm gì chứ?!”



“Làm gì à? Này người đẹp, lẽ nào cô vẫn chưa hiểu sao? Hồng lão đại của chúng tôi vừa ý cậu nhóc đẹp trai bên cạnh cô đấy, ha ha ha.”



Có người cười ầm lên đầy vẻ mờ ám.



Đan Ninh Ninh nghe hắn nói vậy, lại nhìn Hồng lão đại đang đứng trước mặt, không thể tin nổi, “Nhưng các người đều là đàn ông mà!”



Câu nói này lại chọc cho mấy người trong phòng cười ầm lên tiếp. Tên Hồng lão đại kia nhếch khóe môi, “Thế mới nói, phụ nữ thật chẳng có gì thú vị cả.”



Tên đàn ông vừa đạp Vạn Phúc một cước kia xách cổ áo Vạn Phúc lên, hung hãn nói: “Nói đi, muốn hầu hạ lão đại của chúng tao tử tế, hay muốn chết?”



Hắn vừa dứt lời, đã có vài người đồng thời chĩa súng về phía Vạn Phúc.