Kế Phi Thượng Vị Công Lược

Chương 67 :

Ngày đăng: 15:32 30/04/20


Thái hậu mọi người cũng vừa dùng cơm trưa, cùng mấy người bọn họ nói vài lời đã có chút mệt mỏi.



Lúc này Phong Khánh đế phái người đến triệu Tiêu Tiềm, Thập vương gia nói muốn báo tin tức tốt Sầm Thoa mang thai, cũng đi theo.



Hoàng hậu an bày người đỡ thái hậu đi ngủ trưa, Tô thái phi cũng không có tinh thần nói chuyện, hoàng hậu sợ Lâm Cẩm Nghi và Sầm Thoa ngồi ở trong này nhàm chán, nhân tiện nói: "Các ngươi cũng không thường tiến cung, hôm nay khó được có dịp, không bằng đi ra ngoài dạo một chút. hiệnnay trong ngự hoa viên hoa nhài, đỗ quyên, hồ điệp đang độ nở đẹp, cho cung nữ đi theo các ngươi, chọn loại các ngươi thích hái mang về làm dầu bôi tóc, phấn sáp cũng không tệ."



Sầm Thoa cười tủm tỉm nói: "Tạ nương nương hảo tâm, nhưng nay thân mình ta không thuận tiện, chỉ dẫn theo một nha hoàn, Trấn Nam vương phi sợ là không đồng ý đi cùng ta, ta cũng không thể so đo." Dứt lời còn khiêu khích liếc nhìn Lâm Cẩm Nghi.



Lâm Cẩm Nghi lúc đầu cũng không để ý Sầm Thoa, lúc này nhìn nàng ấy hếch mũi lên mặt, nói như mình không dung được, liền lạnh lùng cười, nói: "Thập vương phi nói gì vậy, hai ta là chị em dâu, nếu ngươi muốn ra ngoài đi dạo, ta cũng không có đạo lý không đi cùng. Nương nương cũng nói sẽphái cung nhân tới, ngươi lo lắng cái gì?"



Sầm Thoa giơ cằm lên nói: "đã như vậy, làm phiền Trấn Nam vương phi."



Hai người rõ ràng chị em dâu, một bên thì "Trấn Nam vương phi", một bên thì "Thập vương phi", ngôn ngữ còn toàn lời sắc bén, không ai nhường ai, hoàng hậu nhịn không được lắc lắc đầu.



Lâm Cẩm Nghi và Sầm Thoa cứ như vậy cùng đi ngự hoa viên. Lâm Cẩm Nghi sợ Sầm Thoa mượn cớ giở trò xấu, liền đi sau nàng vài bước, cách mộtkhoảng cách.



Sầm Thoa trước mắt chưa lộ bụng, vẫn một tay đỡ thắt lưng, một tay vỗ bụng, như sợ người khác không biết nàng mang thai.



Lâm Cẩm Nghi thật không hiểu sao nàng ấy như khổng tước xòe đuôi, cũng không quản, chỉ để ý thưởng thức cảnh sắc chung quanh.



Lúc này đúng vào đầu mùa xuân, trong ngự hoa viên muôn hoa đua thắm khoe hồng, đẹp không sao tả xiết. Tô thị là người yêu hoa, hoàng hậu còn nói các nàng có thể ngắt một ít, Lâm Cẩm Nghi nghĩ mang một ít về cho Tô thị, dỗ bà vui vẻ.



cung nữ Hoàng hậu phái tới đều là người có nhãn lực, chỉ cần Lâm Cẩm Nghi nhìn nhiều hoa cỏ nào, cung nữ tự đi bẻ mấy cành, không bao lâu, trong tay cung nữ bên người Lâm Cẩm Nghi đã tràn đầy.



Lâm Cẩm Nghi thấy nàng còn muốn tiếp tục bẻ, nhân tiện nói: "Làm phiền cô nương, đã đủ."




Lâm Cẩm Nghi tâm tình cực tốt, khóe môi cong cong, đi cũng nhẹ nhàng.



Tiêu Tiềm thấy, cười nói: "Bất quá thắng một trận đấu khẩu, đáng cho nàng cao hứng như vậy sao?"



Lâm Cẩm Nghi hé miệng cười trộm, "Đáng giá a. Nàng ấy khiến người ta chán ghét như vậy." nói xong, nàng cũng nhớ ra Tiêu Tiềm không biết ân oán của mình và Sầm Thoa ngày xưa, hắn nghe lời này, có phải cảm thấy nàng bụng dạ hẹp hòi hay không?



không nghĩ tới, Tiêu Tiềm cũng cười rộ lên theo, "Ừ, quả thật làm cho người ta chán nghét."



Hai người bỗng nhiên như là chiến hữu chung kẻ địch. Lâm Cẩm Nghi và hắn như vậy thật sự là cực kỳ vui mừng!



*****



Sầm Thoa lên liễn, vẫn cứ không ngừng khóc, kéo Thập vương gia u oán nói: "Vương gia vì sao giúp Trấn Nam vương phi nói chuyện? Nàng nói vương phủ chúng ta như vậy..."



Thập vương gia vỗ vỗ bàn tay nàng, ôn nhu an ủi nói: "Bát ca ở đây, hoàng huynh ở đây, hai nữ tử các nàng mâu thuẫn với nhau, ta cuối cùng khôngnên ở trước mặt bọn họ đắc tội."



Sầm Thoa lại khóc, lăn qua lộn lại vẫn nói mấy câu kia, trách cứ Thập vương gia không đứng bên nàng.



Thập vương gia kéo nàng vào trong lòng, lại an ủi một trận.



Chậm rãi, Sầm Thoa rốt cục ngừng khóc.



Mà lúc nàng không nhìn thấy, trên mặt Thập vương gia lộ ra vẻ chán ghét không kiên nhẫn, nhưng nghĩ đến hôm nay Phong Khánh đế nói, chỉ cần Sầm Thoa sinh ra lân nhi, sẽ khôi phục phong hào cho hắn. hắn lại thay đổi gương mặt, càng ôn nhu hơn...