Kế Sách Theo Đuổi Phu Quân Sau Khi Sống Lại
Chương 35 : Hắn ta không cần thể diện
Ngày đăng: 18:07 18/04/20
Lạnh, hơi lạnh thấu xương đã đánh thức Triệu Á Thanh đang bị đông lạnh. Mí mắt vừa mở ra, đau đến hắn ta không khỏi hít một hơi. Trí nhớ từ từ quay ngược lại, trong lòng Triệu Á Thanh lớn tiếng chửi mợ nó.
Cúi đầu nhìn, phát hiện mình lại đang trần truồng! Ngay cả một ít vải để che đậy cũng không có! Lại đánh giá hoàn cảnh xung quanh, có củi lửa đốt, nham bích bốn phía, hẳn là một sơn động.
Triệu Á Thanh tức đến nghiến răng. Mẹ kiếp! Gần đây sao hắn ta xui xẻo quá vậy! Hôm qua đi chùa gặp riêng Đỗ Linh Nguyệt, suýt nữa bị người tính kế, may nhờ hắn ta cơ trí, phát giác điều bất thường nên chạy trước. Từ phía sau núi Hàn Sơn Tự chạy suốt một đêm, mới vừa chạy đến học viện Thánh Tài, liền gặp nữ nhân điên! Con bà nó, hắn ta đã trêu ai ghẹo ai hả! Sớm biết nữ nhân kia là người điên, chính là lập tức để cho hắn ta làm Hoàng đế, hắn ta cũng không chịu!
"Ôi....Đau chết lão tử rồi." Nhìn những vết bầm tím trên người mình tím, trong phổi Triệu Á Thanh có một ngọn lửa đang thiêu đốt. Sao tên điên kia lại xuống tay ác độc như thế! Đánh hắn ta gần chết còn chưa nói, lại lột sạch y phục của hắn ta, ném hắn ta ở chỗ này nữa! Thật là con bà nó biến thái!
"Biến thái!" Kinh hô xong, Triệu Á Thanh hơi run sợ trong lòng.
Người nọ không chỉ là một kẻ điên, không khéo còn là đồ biến thái nữa! Bằng không sao lại lột sạch y phục của hắn ta rồi ném vào trong động này? Chẳng lẽ là một kẻ biến thái điên khùng thích ngược đãi người?
Nghĩ tới đây, Triệu Á Thanh đã chắc chắn mười phần là hắn ta đụng phải biến thái thật rồi. Có lẽ lúc trước bởi vì hắn ta áp đảo người nọ, chọc giận nàng, người ta mới có thể phát điên lên. Căn bản là hắn ta suy nghĩ nhiều, còn tưởng rằng người ta biết mình, có thù lớn với hắn ta đấy.
Suy nghĩ một chút, ở thời cổ đại phong kiến này, nữ tử nhà nào mà không tuân thủ nghiêm ngặt nữ tắc, thấy nam tử là lập tức tránh đi?,..,.,l..,..,e...,.q....uy,,,,,do...,,--.--. Chưa nói đến lý do nữ nhân điên kia mặc nam trang xuất hiện ở học viện Thánh Tài, chỉ nói nữ nhân điên kia lại dám lột sạch y phục của hắn ta rồi ném ở đây, hành động khác người như thế, không phải là biến thái thì là gì! Càng nghĩ Triệu Á Thanh càng phát run, không biết là bị đông cứng hay là sợ hãi.
Triệu Á Thanh cảm thấy mình không thể nán ở chỗ này ngồi chờ chết, ai biết đồ biến thái điên khùng kia sẽ hành hạ hắn ta thế nào chứ! Hắn ta muốn làm Hoàng đế, xưng bá thiên hạ! Hắn ta mới không cần bị một kẻ biến thái điên khùng hành hạ đâu!
"Nói nhảm! Lúc trước bản công tử nói ngươi đều không nghe thấy đúng không! Nhanh chóng đưa nàng đi!..ll♥...,.€...ˆ-ˆ....==Bản công tử còn muốn đuổi theo một người quan trọng, không có rảnh nói nhảm với ngươi!" Dứt lời,-q,,q.uy,,,yyy,,..-==Hàn Lạc Tuyển nhanh như điện xẹt, tìm kiếm dấu chân do Triệu Á Thanh lưu lại để đuổi theo.-d,,d..oonn,,,...Dáng vẻ chạy trối chết kia, nhếch nhách không nói lên lời.
Hàn Thập nhìn Hàn Lạc Tuyển đã chạy xa, mới thở dài ôm Lâm Thư rời đi.
Hàn Lạc Tuyển thấy tâm loạn như ma, một đường chạy như điên tìm kiếm dấu chân. Cũng may tuyết chỉ rơi một đêm liền ngừng, hôm nay vẫn chưa đổ thêm lần nào nên rõ ràng thấy được dấu chân. Phát hiện dấu chân này biến đổi thâm sâu, rõ ràng có cái gì bất thường, hắn liền ngừng lại.
Cố gắng ổn định quyết tâm, Hàn Lạc Tuyển ngồi xổm xuống, duỗi tay nắm một nắm tuyết, đắp lên mặt. Tuyết lạnh thấm vào mặt, rốt cuộc cũng khiến hắn bình tĩnh lại. Hai ba cái nhún liền nhảy lên cành cây cao, hắn nhìn xuống một vùng đầy tuyết bên dưới. Nhãn lực cực tốt phát hiện ở chỗ hắn vừa dừng lại, hướng bắc cách rừng cây khoảng 20 trượng (67m), có mấy dấu chân.
Cười lạnh một tiếng, Hàn Lạc Tuyển tung người nhảy xuống, tìm kiếm mấy dấu chân ở hướng bắc kia. Xem ra người nọ không ngốc, còn hiểu được sử dụng thuật che mắt, muốn Man Thiên Quá Hải (giấu trời vượt biển-ý chỉ dối trá, lừa gạt). Đáng tiếc kẻ truy lùng đối tượng lại là Hàn Lạc Tuyển hắn, không phải đồ ngốc Lâm Thư nên cách đó vô dụng với hắn!
Triệu Á Thanh cảm thấy đầu óc mờ mịt, nhưng hắn ta không dám dừng lại. Hắn ta sợ dừng lại, thân thể ngã xuống sẽ không đứng dậy nổi. Nếu như hắn ta chết đi, không biết còn có thể lại một lần nữa xuyên qua không, cho nên hắn ta không dám ngừng lại. Đầu càng lúc càng choáng, thân thể càng thêm nặng nề, Triệu Á Thanh giơ tay trái lên, hung hăng cắn vào ngón út. Cả người lạnh lẽo khiến hắn ta khó cảm thấy đau, cho đến khi trong miệng nếm được mùi máu tanh nồng nặc, dần dần, hắn ta mới có chút cảm giác đau, đầu óc cũng thanh tỉnh. Hắn ta cắn răng, liều mạng chạy.
Sắp đến chân núi rồi, chỉ khi đến chân núi, đến nơi có người ở, thì hắn ta có thể mặc y phục ấm áp! Chờ trở về, nhất định phải điều tra kỹ tên điên khùng biến thái đó, để cho nàng chịu khổ gấp mười lần nỗi khổ của hắn ta trong hôm nay!
Trong đầu ảo tưởng dáng vẻ Lâm Thư bị mình hành hạ, Triệu Á Thanh càng lên tinh thần, dưới chân cũng càng dồn sức. Mắt thấy đã chạy đến chân núi, Triệu Á Thanh liền thở phào nhẹ nhõm. Đột nhiên, thân thể ngã về sau, một lát sau, Triệu Á Thanh mới cảm thấy da đầu đau nhức, tóc bị người ta kéo rồi! Loại cảm giác này khiến hắn ta tê dại trong lòng, cảm giác vô cùng khủng hoảng dâng lên từ đáy lòng.