Kế Thê
Chương 304 : Bà tức
Ngày đăng: 09:19 18/04/20
Edit: Bộ Yến Tử - Diễn Đàn
Thường Nhuận Chi dẫn hai con trai vào tẩm cung quý phi.
Mới vừa vào nội điện, thì nhìn thấy quý phi tự mình ra đón, tầm mắt dừng ở trên người huynh đệ Lưu Cảnh Dương không nỡ chuyển dời.
Thường Nhuận Chi vội hành lễ với quý phi, huynh đệ Lưu Cảnh Dương cũng bắt chước làm theo.
Quý phi đưa tay đến đỡ, ý cười trên mặt vô cùng rõ ràng: "Bên ngoài nóng, mau vào."
Trong nội điện có đặt băng bồn, vừa bước vào liền có một luồng không khí mát mẻ phả vào mặt.
Lưu Cảnh Lăng hít sâu một hơi, cười tủm tỉm nói: "Mát mẻ, thơm!"
Quý phi cao hứng nói: "Lăng Nhi thích mùi vị nơi này của tổ mẫu (bà nội) à? Vậy thì thường xuyên theo mẫu thân cháu vào cung thăm tổ mẫu có được không?"
Lưu Cảnh Lăng chần chờ, giữ chặt tay Thường Nhuận Chi nói: "Con ở cùng nương."
Quý phi có chút thất lạc, nhưng vẫn nói: "Thật sự là đứa nhỏ có hiểu biết."
Quý phi lại nhìn về phía Lưu Cảnh Dương, cười nói: "Cháu là Dương Dương sao? Lúc cháu còn nhỏ, tổ mẫu có gặp qua cháu, còn ôm cháu, cháu có nhớ không?"
"Hồi tổ mẫu, Dương Dương không nhớ." Lưu Cảnh Dương cung kính hành lễ với quý phi, đáp: "Mẫu thân nói, Dương Dương còn nhỏ, những chuyện hồi nhỏ, Dương Dương sẽ không nhớ được."
Quý phi gật đầu: "Nào, tổ mẫu đã chuẩn bị điểm tâm cho huynh đệ các cháu rồi, đến ăn đi, đều là do ngự thiện phòng cung đình làm, ăn rất ngon..." [có mùi vị khoe mẻ]
Lưu Cảnh Dương lôi kéo đệ đệ lấy bánh, sau đó nói cảm tạ quý phi, ngồi xuống.
Quý phi lại nhìn Thường Nhuận Chi, khen nàng dạy dỗ con cái tốt, biết lễ phép lại không thiếu hoạt bát.
Dạy con tốt từ trong miệng quý phi bật ra giống như không cần tiền, Thường Nhuận Chi cung kính nghe, bất chợt đáp lời “Nương nương tán thưởng", trong lòng lau mồ hôi lạnh.
"Ngoan, là lãng phí." Lưu Cảnh Dương lập tức sửa chữa cách phát âm cho đệ đệ.
Một nữ quan hầu hạ bên cạnh nghe vậy, cười nói: "Nương nương xưa nay không thích lãng phí lương thực, thức ăn thừa hoàng tử phi và hai vị công tử dùng, sẽ cho thêm vào bữa ăn của hạ nhân trong phòng bếp."
Thường Nhuận Chi gật đầu, trong lòng lại đánh giá quý phi cao hơn một chút.
Tuy rằng cung chế quy định số lượng và chất lượng mỗi bữa, nhưng quý phi có thể làm đến điểm ấy, cũng đã ít đi một chút tính thích xa xỉ, tốt hơn các cung phi chú ý phô trương nhiều.
Thường Nhuận Chi lại muốn, chờ tương lai đón quý phi rời cung vào phủ sống, nàng và Lưu Đồng cũng không sợ quý phi rất chú ý sinh hoạt mà cố hết sức cung cấp nuôi dưỡng.
Dùng xong ngọ thiện, Thường Nhuận Chi cùng hai con trai chơi một lát, nữ quan ở lại cung quý phi tiến lên nói: “Hoàng tử phi, nương nương phái người truyền lời, nói bệ hạ biết hoàng tử phi dẫn tiểu hoàng tôn tiến cung, muốn nhìn người một lát. Nương nương cho người đến mời hai tiểu công tử qua đó nói chuyện cùng bệ hạ một lát.”
Thường Nhuận Chi sửng sốt, bắt được trọng tâm: "Bệ hạ chỉ tuyên hai tiểu công tử sao?"
Nữ quan có chút xấu hổ, nhưng vẫn gật đầu nói: "Phải."
Thường Nhuận Chi cũng không thấy có gì ngoài ý muốn, hoàng đế có ý kiến với nàng không phải nàng không biết.
Bệ hạ tuyên triệu, hai con trai không thể không đi.
Nàng gọi hai huynh đệ tới dặn dò, rồi thả người đi.
Nếu như nói trong lòng không lo lắng, đó là chuyện không có khả năng. Bất quá hai con trai đều còn nhỏ, nói vậy bệ hạ cũng sẽ không thể làm gì chúng. Huống chi còn có quý phi ở đó.
Phỏng chừng, quả thật bệ hạ cũng chỉ muốn gặp tiểu hoàng tôn.
Từ sau khi Lăng Nhi ra đời, còn chưa một lần thấy qua cậu nhóc.
Thường Nhuận Chi thở phào nhẹ nhõm, ở lại trong cung quý phi, không yên lòng chờ đợi.