Kế Thê
Chương 55 : Thần cách
Ngày đăng: 09:17 18/04/20
"Khi còn nhỏ ta đã chịu tang phụ, được quả phụ nuôi lớn, tâm nguyện lớn nhất kiếp này là có thể đứng ở địa vị cao, phụng dưỡng mẫu thân. Ta muốn làm một hiền thần lưu danh trên Thanh sử, có thể thần, làm rạng rỡ tổ tông. Vì vậy, chẳng sợ dùng một ít thủ đoạn làm người ta cảm thấy khinh thường, ta cũng sẽ không tiếc."
Nói đến đây, Phương Sóc Chương dừng một lát.
Nghĩ lại lời Thường Nhuận Chi đã nói hôm nay, nàng ngại hắn bẩn.
Mặt mày hắn âm trầm, tiếp tục nói:
"Chuyện này, ngươi cần phải rõ ràng. Ta rất nỗ lực bò lên trên đó."
Tô Nguyên Mi vỗ vỗ ngực, hô hấp bắt đầu tăng, sắc mặt dần dần tái nhợt.
"Vì thế, khi An Viễn hầu muốn tuyển rể, ta liền vui vẻ đáp ứng. Không phải là không có dũng khí đối kháng một Hầu phủ, chẳng qua là vì, trước đó ta cũng đã âm thầm điều tra qua khuê tú chưa hôn phối trong kinh, muốn tìm một nhạc gia có lợi cho sĩ đồ tương lai của ta. Thường gia không thể nghi ngờ là một chi tuyển tốt nhất, càng đáng quý là, Nhuận Chi không phải một người khó ở chung. Nàng tính tình hảo, cũng không hội cùng người sinh sự, làm người ta khó xử."
"Phải, ta thừa nhận ta cảm thấy chán nàng, cho nên cũng không coi trọng nàng. Cảm tình ta đối với nàng xa xa không bằng tình nghĩa đối với ngươi mười mấy năm."
Tô Nguyên Mi nghe thế, trong lòng chẳng những không vui mừng, ngược lại cảm thấy có cái gì đó dần dần không thể khống chế được.
"Nhưng mà Mi nhi, ngươi không nên dùng tín nhiệm ta đối với ngươi, đến thương hại Nhuận Chi."
Tô Nguyên Mi cắn môi dưới.
Nàng không phải không thể diễn trò trước mặt Phương Sóc Chương, nàng có thể hiểu rõ, bây giờ Phương Sóc Chương nói trắng ra, nàng lại diễn trò, vậy thì nàng có vẻ quá dối trá.
Điều duy nhất nàng có thể làm, đó là trầm mặc.
Không nói chuyện, nàng còn có thể có biện pháp ứng phó với cục diện trước mắt. Chỉ khi nào nói chuyện, nàng cũng không thể khẳng định từ trong miệng mình nói ra, có phải hay không làm Phương Sóc Chương lại sinh ra ý tưởng khác.
Vậy thì lấy bất biến ứng vạn biến đi.
Tô Nguyên Mi nghĩ như vậy, lại cảm thấy mình thật đáng buồn.
Nàng ở trước mặt nam nhân này, là thanh mai trúc mã hơn mười năm, là người nàng hao hết thiên tân vạn khổ để tiếp cận. Hắn là trượng phu của nàng, là nơi cả đời cho nàng dựa vào.
Mà bây giờ, hắn vì một nữ nhân đã không còn là thê tử của hắn, ở chỗ này cùng nàng làm mặt lạnh.
Cho dù hiện tại trong bụng nàng mang hài tử của hắn.
Thường, Nhuận, Chi...
Trong lòng Tô Nguyên Mi thầm hận.
Phương Sóc Chương bây giờ không muốn tiếp tục để ý tới Tô Nguyên Mi, hắn giọng điệu bình bình nói:
"Tiểu La, đi nói cho Trần Đông Mai biết, ta muốn tĩnh dưỡng, hôm nay bắt đầu đóng cửa viện."
Tiểu La giật mình nhìn Tô Nguyên Mi, cho rằng chính mình nghe lầm:
"Di nương, người nói cái gì?"
"Ta nói bắt đầu từ hôm nay, đóng cửa viện, ta muốn tĩnh dưỡng."
Tô Nguyên Mi bình tĩnh lập lại lần nữa, trừng mắt nói:
"Còn không mau đi?"
"... Ai, phải đi ngay, phải đi ngay!"
Tiểu La vội vàng đi rồi, lưu lại một mình Tô Nguyên Mi ngồi khô quắc.
Những lời mà hôm nay Phương Sóc Chương đã nói, nàng mỗi một câu đều nghe lọt. Hiện tại, nàng lại tinh tế suy nghĩ một chữ một chữ cho thật rõ ràng.
Ý tứ của Phương Sóc Chương là nhận định nàng nghĩ hết biện pháp giở hết thủ đoạn bài trừ Thường Nhuận Chi khỏi Phương phủ, là mất nhiều hơn được.
Nhưng kỳ thực Phương Sóc Chương đã hiểu lầm ý của nàng.
Nàng đương nhiên cũng biết tính cách của vị chủ mẫu Thường Nhuận Chi này, đối nàng chỉ là một thiếp thất mà nói, là nhiều may mắn.
Nàng ra tay với Thường Nhuận Chi, cũng không phải muốn bài trừ nàng khỏi Phương phủ.
Lúc mà tin tức Thường Nhuận Chi muốn hòa ly truyền về, nàng cũng phi thường kinh ngạc.
Nàng chẳng qua hi vọng Thường Nhuận Chi vô pháp gần gũi Phương Sóc Chương, vô pháp sinh hạ đích tử nữ.
Nàng cũng không có đoán trước được Thường Nhuận Chi sẽ hòa ly...
Cho nên, nàng càng không đoán trước được, Phương Sóc Chương từng khinh thường Thường Nhuận Chi khi nàng chú ý tới hắn, bây giờ, lại đối với Thường Nhuận Chi, quan tâm.
Hắn thế nhưng lại để bụng chuyện Thường Nhuận Chi!
Tô Nguyên Mi cảm thấy vô cùng châm chọc.
Chuyện gì nàng cũng làm, Phương Sóc Chương cũng hiểu được nói với nàng, hắn vĩnh viễn sẽ không đỡ nàng làm chính thê.
Mà Thường Nhuận Chi, cái gì cũng không có làm, lại dễ dàng câu đi tâm thần của Phương Sóc Chương.