Kẻ Trộm Mộ

Chương 8 : Cơ may sống sót

Ngày đăng: 21:02 20/04/20


Type: Diệu Linh



Tôi và Tôn Kim Nguyên cùng đi tới cạnh bức tường, mới vừa chạm tay vào thì

đã nghe thấy tiếng bụi đất rơi xuống loạt xoạt. Hóa ra sau bao nhiêu năm tháng không người lui tới, nơi này bám đầy bụi bặm, một lớp bụi dầy bám trên tường, có lẽ chưa biết chừng đằng sau lớp bụi có ẩn giấu cánh cửa

nào đó. Nghĩ tới đây, chúng tôi đều mừng rỡ, vội vàng gạt bụi bặm đi,

sau đó bất ngờ phát hiện tường ở nơi này không được xây bằng loại đá

bình thường. Vừa mới nhìn vào đó, tôi đã nghĩ ngay tới những hàng lan

can cẩm thạch trắng ở Cố Cung. Sau khi dọn dẹp xong bức tường, chúng tôi phát hiện ngoài các đường nối giữa những khối cẩm thạch trắng với nhau

ra, trên tường không có bất kỳ khe nứt nào, cũng không có hình vẽ hay

chữ viết nào, tất cả đều được mài bóng loáng như gương. Sau đó chúng tôi còn phát hiện mặt đất ở đây cũng được lát bằng những khối cẩm thạch

trắng, bất giác thầm kinh ngạc. Tạm chưa xét tới việc những khối cẩm

thạch trắng này từ đâu tới, chỉ nhìn màu sắc thôi đã có thể biết được

chúng là loại cẩm thạch trắng cao cấp rồi.



Nhưng sau một hồi tìm kiếm kỹ càng, chúng tôi phát hiện sự thật đúng như lời vị tiền bối

xương khô kia nói, ngoài ô cửa sổ trời trên đỉnh đầu kia, nơi này chẳng

có đường ra nào khác.



Tôn Kim Nguyên tắt bật lửa đi, giữ lại một

ít năng lượng để đề phòng khi cần dùng đến. Ba người chung tôi lần lượt

nằm xuống, đôi mắt nhìn lên cửa hang lúc này chỉ to cỡ một đồng tiền xu, không ai nói năng gì cả. Có lẽ mọi người đều ý thức được rằng cả đời

này sẽ không thể rời khỏi nơi đây nên trong lòng không khỏi có chút bi

thương.



Chừng mười mấy phút sau, Tôn Kim Nguyên đột nhiên cất

tiếng hỏi: “Tại sao khi mọi người rơi xuống đây, con chim quái dị kia

chỉ đỡ lấy một mình Tiên Dao mà không đỡ chúng ta nhỉ?”



Tôi cung

đang suy nghĩ về vấn đề này, bèn nói luôn: “Có lẽ vì chúng ta quá nặng

chăng? Nhưng lạ thật, tại sao nó lại mổ đứt sợi dây mây của chúng ta

nhỉ?”



“Chắc là nó bắt các cậu xuống đây chơi với tớ đấy! Tớ cảm
lấy “sợi dây” để hai người bọn họ kéo lên.



Thì ra tại khoảng giữa cửa hang có một địa đạo bí mật, đứng bên dưới không thể nào nhìn thấy

được. Vừa rồi, khi con chim lớn kia xuất hiện rồi biến mất, tôi và Vương Tiên Dao đều không chú ý, trong khi đó, Tôn Kim Nguyên nhìn thấy khi

sắp xuống tới gian phòng đá, con chim đột nhiên nghiêng người chui vào

nơi này, nên mới muốn trèo lên xem rốt cuộc ở đây có bí mật gì, và bất

ngờ phát hiện ra một địa đạo ở nơi ít ai ngờ tới.



Tôi cất tiếng

trêu đùa: “Tôn Kim Nguyên, mặt cậu làm sao vậy? Lẽ nào bị con chim kia

mổ trúng nên mới biến thành máu thịt bầy nhầy? Vừa nãy tớ còn tưởng cậu

là cương thi cơ!”



Tôn Kim Nguyên đưa tay lau mặt một cái, hậm hực nói: “Hừm, tớ lên đây trước hóa ra phải làm bia đỡ đạn cho các cậu. Vừa mới chui vào đã bị ngã cắm mặt xuống đất, nếu chỉ là đất thôi thì còn

đỡ, nhưng tớ nghĩ đây là phân chim, dính đầy đầu đầy mặt tớ, thực là ghê tởm quá đi mất!”



Tôi cười, nói: “Con chim đó tệ quá, giúp chúng ta xong còn đòi trả thù lao, chính là bắt cậu dọn dẹp đống phân của nó đấy.”



Tôn Kim Nguyên giả bộ tức giận nói: “Tơ đã giúp cậu mà sao cậu không trả

thù lao cho tớ, còn ở đó châm chọc tớ nữa? Có điều cậu cũng đừng vui

mừng quá sớm, nó có giúp chúng t hay không thì còn phải xét sau. Nếu

không thể thoát ra ngoài qua đường hầm này, chúng ta chỉ còn cách ngồi ở đây chờ chết thôi. Lương khô đâu rồi, suốt nửa ngày trời chưa ăn gì, tớ đói đến nỗi đầu óc choáng voáng rồi đây này!Mau đưa đồ ăn cho tớ nào,

dù có chết tớ cũng phải làm một con mà no.”



“Ở đây ư? Bân quá!” Vương Tiên Dao lắc đầu nguầy nguậy nói.



Tôn Kim Nguyên giành lấy chiếc ba lô của tôi, nói: “Bây giờ, dù cậu cho tớ

một bát thịt rồi bắt tớ vào trong nhà xí ăn thì tớ cũng có thể ăn nó một cách ngon lành, vì phải ăn no rồi mới có sức làm việc được. Tớ có cảm

giác quãng đường mà chúng ta cần đi hãy còn rất dài.”



Tôi cũng

cầm một miếng bánh mỳ lên, bẻ ra chia cho Vương Tiên Dao một nửa, sau đó trệu trạo nhai, đồng thời bắt đầu quan sát tình hình trong địa đạo này.