Khác Thủ Tiên Quy

Chương 48 : Cốc Lương Thương

Ngày đăng: 09:44 18/04/20


“Ngươi không sao chứ?” Phương Khác đột nhiên hỏi như thế, trạng thái suy yếu của Thái A lúc đó y cũng chú ý thấy. Cái cảm giác như sắp sửa biến mất đó làm y mơ hồ thấy bất an.



“Ngô không đáng ngại.” Thái A nhìn Phương Khác một cái mới nói: “Phải lo là nhữ, sau khi về thành Nguyệt Quế, hành sự cần nên cẩn trọng hơn nữa. Tại thành Nguyệt Quế người có thể nhận ra Thái A kiếm không ít. Năm đó khi Cốc Lương Mâu cầm Thái A kiếm hoành hành đại lục Thanh Hoa là bắt đầu từ hải vực [Tam Nguyên hải] này đến thành Nguyệt Quế, mang chiến tranh đến cả đại lục Thanh Hoa. Vì thế, thành Nguyệt Quế chắc có thẻ ngọc ghi chép chuyện năm đó.”



Phương Khác gật đầu, Thái A kiếm hiện tại lại nằm trong tay một tu sĩ trúc cơ như y, nếu bị biết thì y xong đời rồi. Có điều, thời gian họ ở chung không tính là ngắn, Thái A chưa từng biến hóa biểu cảm, y bèn hỏi: “Linh kiếm đều giống như ngươi… trang trọng nghiêm túc sao?”



Thật ra y muốn nói là mặt liệt, nhưng ngẫm lại có khi Thái A không cách nào hiểu nổi mặt liệt.



Thái A nhìn chằm chằm Phương Khác, không hiểu sao y lại cảm thấy dường như tâm trạng Thái A trở nên ác liệt.



“Bắt đầu từ hôm nay ngô sẽ thực hiện ước định khiến nhữ trở nên mạnh hơn. Vậy thì, bắt đầu từ bây giờ luôn.” Thái A nói, phất tay áo.



Cảnh tượng trước mắt liền trở nên mơ hồ. Phương Khác bắt đầu phòng bị, chuyện gì đây? Điều kiện của họ lúc trước đúng là muốn Thái A khiến y mạnh hơn, còn y thì đến di phủ lấy bản thể Thái A ra. Nhưng sau đó trừ cho y kiếm quyết ra Thái A không còn động tác gì khác, bây giờ hắn lại muốn làm gì?



Biển hoa và Thái A trước mắt biến mất, trên đỉnh đầu là bầu trời như được nước tẩy rửa qua. Xung quanh là một vùng sa mạc vàng hồng, mà lúc này Phương Khác đang đứng trên một võ đài hình vuông. Võ đài này cực lớn, đủ để tu sĩ kỳ kim đan đấu pháp.



Đây cũng là hư hóa sao? Phương Khác hồ nghi, nhưng lại không cảm ứng được chút dấu hiệu hư hóa nào, cũng không cảm ứng được một chút linh lực nào, có nghĩa là tại nơi này không thể vận dụng linh lực.



Quả cứ như thật. Phương Khác tỉ mỉ đánh giá hoàn cảnh xung quanh, còn có một thanh thiết kiếm dưới đất. Sẽ không giống như y nghĩ chứ? Vừa nhặt thiết kiếm lên đã cảm thấy sau lưng có biến hóa linh lực, y quay phắt người lại.


“Nhưng trận truyền tống này bị một môn phái trông chừng, hơn nữa môn phái này cũng là môn phái phụ thuộc yêu phủ. Chưởng môn nhân là tu sĩ hậu kỳ nguyên anh tên Lục La tiên tử. Môn phái này tuy nhỏ, nhưng lại có ba tu sĩ nguyên anh, một đại năng giả kỳ xuất khiếu. Chúng ta muốn mượn trận truyền tống này không có bao nhiêu hy vọng. Nhưng nếu lão đạo mà đệ nói có thể qua lại giữa hai đại lục, vậy tìm được ông ta, khả năng trở về của chúng ta sẽ càng lớn.” Diệp Vu Thời híp mắt lại, rõ ràng thoải mái hơn nhiều, dứt khoát gối tay sau đầu, ngồi tựa vào màn linh lực. Động tác này do hắn làm ra, lại có mấy phần truyền thần.



Phương Khác cũng ngáp một cái, điều chỉnh tư thế ngồi cho thoải mái.



“Còn có, ta nghĩ tin tức này chắc sẽ làm Phương sư đệ hứng thú.” Diệp Vu Thời cười nhếch mép.



“Cái gì?” Phương Khác ngửa đầu nhìn bầu trời trong xanh, bất giác sinh ra mấy phần lười biếng, cảm giác nhàn nhã này, ngẫu nhiên thả lỏng một chút cũng không tồi.



“Ta nghe được không ít tin tức về tộc Thương Lục. Ba ngàn năm trăm năm trước tộc Cốc Lương bị diệt là hành vi chung của yêu ma tu đại lục Thanh Hoa và đại lục Hoang Mạc. Nhưng thực tế thế lực tham gia chuyện này rất nhiều, một phần là thù gia của tộc Cốc Lương, đa số lại là hành vi làm vì lợi ích. Trong đó không thiếu thế lực nhân tộc đại lục Cửu Châu chen vào. Dù sao gia sản tộc Cốc Lương rất là phong phú. Chỉ có một chỗ khó hiểu là… năm mươi tộc, một trong những thế lực lớn nhất đại lục Thanh Hoa khi đó lại không tham gia chuyện này, thậm chí có dấu hiệu chứng minh, tộc Thương Lục âm thầm giúp đỡ tộc Cốc Lương.”



“Mà năm mươi tộc lấy chuyện này làm ngòi nổ bắt đầu phân liệt. Một vài lời đồn còn nói năm đó tộc Cốc Lương không bị diệt vong hoàn toàn, đích tôn của Cốc Lương Mâu, Cốc Lương Thương được tộc Thương Lục nuôi lớn.” Diệp Vu Thời chậm rãi kể.



“Sau đó, điều khiến ta hơi để ý là, nghe đồn nguyên nhân tộc Thương Lục diệt vong chính là vì Cốc Lương Thương, dường như còn liên quan đến Thái A kiếm. Có người nói, từng thấy Cốc Lương Thương đeo Thái A bị gãy.”



Phương Khác giật mình, y có một dự cảm mãnh liệt… Cốc Lương Thương và Thái A nhất định có quan hệ gì đó. Khi đó lúc gặp ngôi sao huyết mạch của tộc Thương Lục, Thái A đã có vẻ để ý, còn cả sự khác biệt thời gian…



Có lẽ Thái A cũng bị vây trong di phủ vào niên đại đó.



Phương Khác rầu rĩ gãi đầu, cảm giác này, cứ như chỉ cách chân tướng một đường ranh giới, nhưng bất luận thế nào y cũng không thể bước qua đường ranh giới này. Phương Khác suy nghĩ nửa ngày vẫn không cách nào đoán ra Thái A rốt cuộc là gì.