Khác Thủ Tiên Quy

Chương 65 : La Tất

Ngày đăng: 09:44 18/04/20


Mục Ảnh và Tiền Triều rời đi. Diệp Vu Thời lại nhìn sang Âm Giáp, Âm Giáp đã tuyệt khí rồi, do máu chảy quá nhiều mà chết. Mà dưới tay hắn là một hàng trận pháp chỉnh tề biến ảo. Lần này Âm Giáp đã tính đúng, Diệp Vu Thời nhìn rồi nhẹ nhàng lau đi.



Sau đó là lửa cháy, đất chôn, sau mấy thuật pháp, khu rừng không nhìn ra được nửa dấu vết đấu pháp. Cũng không tìm ra nửa vết tích từng bố trí Kiếm Bát trận nào. Nói ra cũng khiến người kinh ngạc, giết bốn nguyên anh, mười hai kim đan. Diệp Vu Thời bên này lại chỉ có năm tu sĩ trọng thương, những người khác bị thương nhẹ, không ai tử vong. Chiến quả huy hoàng như thế, nếu truyền ra, nhất định có thể tạo nên nghị luận náo nhiệt.



Đám người Phương Khác lúc này đang thay đổi trang phục, ai cũng đều mặc đạo bào mây gợn màu trắng đặc trưng của Côn Luân, ngồi một chiếc thuyền bay cỡ nhỏ, không nhanh không chậm đi về Côn Luân. Lúc này Phương Khác mới coi như chính thức chào hỏi với mọi người, lúc đó sau khi Diệp Vu Thời kéo theo y, thì trực tiếp tìm những người này, lên đường, dạ tập, mai phục, ngay cả thời gian rảnh để nói chuyện cũng không có.



Tu sĩ tướng mạo văn nhã tuấn mỹ thích chửi má nó là An Thường Lạc, tu sĩ bị gọi là mặt trắng tên La Tất, người cao cao gầy gầy mặc đạo bào mà trông cứ như “treo’ trên người tên Thôi Cát…



Không gian trong thuyền bay cỡ nhỏ không lớn, hai đầu khá hẹp, chính giữa là một hình chữ nhật, có một cái ghế dài đủ chứa ba mươi người. Sau khi năm tu sĩ bị trọng thương được người khác nhét cho một đống đan dược, băng bó thành xác ướp, thuyền bay bắt đầu trở nên náo nhiệt.



Bọn họ đầu tiên là cướp sạch một khoáng mạch, hiện tại lại giành được ích lợi từ trên người những tu sĩ này. Nói ra thì mấy người tu sĩ nếu mà có mấy thứ như nhẫn Nạp Hư, luôn thích bỏ phần lớn gia sản vào đó, đúng là thu hoạch phong phú.



Đem tất cả chiến lợi phẩm bày trên phần ghế ngồi rộng nửa mét phía trước. Các loại túi chứa đồ, chất đầy một đống, đa phần có được lúc đánh cướp Âm gia. Những người này, trên người ai cũng đeo đầy các túi chứa đồ để chiến đấu.



Phương Khác tròn mắt nhìn mọi người móc túi chứa đồ ra từ những nơi có thể giấu đồ trên người. Bọn họ đoạt được những thứ này từ lúc nào? Sao y không biết?



Phương Khác gần như vô thức chuyển sang nhìn Hộ Lạc, trước người Hộ Lạc cũng chất không ít. Hộ Lạc lạnh mặt, đầy lạnh nhạt móc túi chứa đồ từ khắp nơi trên người. Sau khi chú ý đến ánh mắt Phương Khác, tay móc đồ khựng lại, rồi động tác càng thêm nhanh.



Lẽ nào chỉ mình y ngốc nghếch không lấy cái gì hết sao? Khó trách sao mà trong động khoáng đó cái gì cũng không có, hóa ra bị bọn họ lấy trước một bước rồi.



Phương Khác ưu thương lục tay áo… chẳng kiếm chác được gì hết.
Thôi Cát thì đầu đầy sương mù, danh hiệu mặt trắng rõ ràng đã gọi gần mười năm rồi, sao hôm nay lại không thể gọi? Được rồi, tên này hôm nay thiếu thu thập.



Những người khác thì ở một bên bày vẻ xem kịch, có người dứt khoát nhắm mắt dưỡng thần, hoàn toàn không bị ảnh hưởng



Lúc này Mục Ảnh cung cung kính kính đứng trước mặt Tả Khâu, kể lại chuyện phát sinh trong Kiếm Bát trận. Hóa ra Mục Ảnh và Tiền Triều này là người của Tả Khâu, Mục Ảnh còn cung kính với Tả Khâu như vậy.



“Biết bọn họ là ai không?” Tả Khâu hỏi.



Mục Ảnh lắc đầu nói: “Những người này toàn mặc hắc y, dung mạo trong trận pháp cũng không thể phân biệt được, trong Bát Kiếm trận, không có cách nào phân biệt ra bọn họ sử dụng kiếm chiêu gì. Trừ người áp trận ban đầu sử dụng Thái A kiếm pháp ra thì không biết gì hơn. Đúng rồi, người áp trận cuối cùng có sử ra một chiêu, nhưng không phải Thái A kiếm pháp, mà là một loại kiếm chiêu ta chưa từng thấy, phá được Phật Đà chỉ của ta.”



“Thái A kiếm pháp, ngươi nói người đó đã ngộ được Thái A kiếm ý?” Trên mặt Tả Khâu xuất hiện vẻ trầm tư.



“Đúng.” Mục Ảnh gật đầu, vô cùng khẳng định.



Tả Khâu cười cười, rồi vung tay bảo Mục Ảnh lui xuống.



“Thứ trong huyết trì còn sống không?” Tả Khâu hỏi Hàn Không, Hàn Không gật đầu.



“Phân chi Phương gia mười năm trước… Phương Minh Viễn, nhi tử của Phương Minh Viễn, ma tộc, Thái A kiếm… hiện tại lại có người ngộ được Thái A kiếm ý. Chuyện trên đời, nếu quá nhiều thứ trùng hợp thì không còn là trùng hợp nữa.”