Khác Thủ Tiên Quy

Chương 88 : Phá cục 3

Ngày đăng: 09:44 18/04/20


Tuyết trắng trong viện phản chiếu ánh trăng, trở nên sáng rực. Diệp Vu Thời vừa bước vào viện đã thấy Phương Khác mặt bạch bào mây gợn đã xóa bỏ dịch dung. Mà vị đứng bên cạnh y đương nhiên là tu sĩ của yêu tộc. Trong viện này đại khái có ba mươi mấy tu sĩ yêu tộc.



Phương Khác thấy đoàn người Trí Tiêu bước vào, vô thức sờ mũi vội vã lại hành lễ. Y không tính được mình vẫn phải làm sáng tỏ thân phận thật sự, bây giờ thân phận La Thiếu Loan coi như đã bị vạch trần. Tính ra lát nữa Bát Thiên đại sư nói hết với họ, mọi người sẽ hiểu rõ ngay. Dù sao bây giờ tình hình đặc biệt, y cũng bỏ dịch dung trước mặt Trần Phủ.



“Không làm mất mặt gia.” Trí Tiêu vừa lòng sờ râu đắc ý nhìn La Thanh một cái. Sau đó quay sang nói với Khoảng Đông Nhiên: “Ngươi chính là khách đến từ đại lục Thanh Hoa?”



“Bái kiến Trí Tiêu đạo nhân, vãn bối là đệ tử của Lục La tiên tử.” Khoảng Đông Nhiên nói, thái độ ung dung không sợ hãi. Hoàn toàn không nhìn ra hắn đang phải đối mặt với tình trạng gì. Chuyện phát triển đến mức này, Khoảng Đông Nhiên đã mất quyền chọn lựa. Hợp tác với phái Côn Luân và Cổ Sát tự chính là chọn lựa duy nhất cũng là chọn lựa tốt nhất của hắn. Nói là hợp tác nhưng bên hắn lại là phe yếu nhất.



Lúc mọi người đang nói chuyện. Một tiếng ầm vang lên, dao động linh lực cực đại truyền tới. Sắc mặt mọi người trong viện trở nên nghiêm túc, phái Thái Hành bắt đầu hành động rồi. Họ nhìn nhau một cái rồi cùng nhảy lên không.



Chỉ thấy sau khi khu mua bán Kỳ Liên ở chân núi Cổ Sát tự vang lên một tiếng vang lớn, trận pháp phòng vệ đủ để chiếu sáng nửa chân trời cứ thế biến mất, chỉ còn lại từng điểm sáng nhỏ.



Bát Thiên nhắm mắt nói: “Quả nhiên là phái Thái Hành.” Trận pháp này bị phá, những đệ tử Cổ Sát tự ông nhất định không ai còn sống.



“Trí Tiêu đạo hữu, tất cả đều đúng theo kế hoạch.” Bát Thiên nói, nói xong thì nhìn Trần Phủ, mọi người bèn tới vị trí sơn môn của Cổ Sát tự.



Ánh mắt Phương Khác đặt lên khu mua bán Kỳ Liên ở chân núi Cổ Sát tự, vừa rồi y nghe ‘đao quang kiếm ảnh’ trong cuộc đối thoại của Bát Thiên đại sư và hai vị sư thúc. Vừa nghe, vừa thầm sợ hãi. Nếu nói kế hoạch của y là thô sơ là đại khái, vậy sau khi mấy người Trí Tiêu sư thúc nói qua nói lại hoàn thiện thì chính là một kế sách kỹ càng. Gừng càng già càng cây. Quả nhiên y vẫn còn thiếu trình độ. Hơn nữa… Phương Khác mím môi, lần này Côn Luân muốn khai chiến với Thái Hành? Mà hàm ý lộ ra trong ngôn ngữ của Cổ Sát tự chính là nguyện ý lấy Côn Luân đi đầu.




Phương Khác đột nhiên cứng người, đại hội Cửu Châu này đã không làm rồi, vậy tiền cược tính thế nào đây? Hơn mười vạn linh thạch đó… cứ thế mất trắng sao?



Khi Bát Thiên đến chỗ ở của phái Thái Hành, trong viện một mảng yên tĩnh, Bát Thiên giật mình, lớn tiếng nói: “Tả Khâu ở đâu?”



Một tiếng két vang lên, cửa phòng mở ra. Đệ tử phái Thái Hành nối đuôi bước ra, vây thành một trận tròn, mũi đao chỉ ra ngoài, Tả Khâu ở ngay chính giữa, hắn mỉm cười không có vẻ gì là bị vây khốn, Hàn Không chặn trước người Tả Khâu, sắc mặt hơi trầm. Nhậm Giáp truyền lời qua bảo chưa từng tìm được yêu tộc, một người cũng không bắt được. Nếu tình hình đã biến, bọn họ tự nhiên cũng phải có dự tính xấu nhất.



“Bát Thiên đại sư.” Tả Khâu nói.



Sắc mặt Bát Thiên rất khó nhìn, không ngờ đệ tử phái Thái Hành lại dũng mãnh như thế, một trăm ba mươi đạo sơn môn của Cổ Sát tự, chỉ trong một canh giờ đã bị phá hết hai mươi bốn đạo. Phái Thái Hành không tìm được yêu tộc, thì trực tiếp trở mặt. Nhưng ông không lo lắng phái Thái Hành có thể công hạ Cổ Sát tự, chỉ là những đệ tử đã chết ông sẽ đòi lại từng người với phái Thái Hành.



Tay cầm phật châu của Bát Thiên hơi nâng lên, mấy trăm phật tu bạch bào nhanh chóng bày trận bao vây đám người Tả Khâu. Trên thân những phật tu bạch bào này ai ai cũng loe lóe kim quang, mà những kim quang đó lại có cảm giác như nối liền với nhau. Linh lực của những phật tu đó cũng hoàn toàn dung hợp lại, không có khe hở nào để phá.



Mắt Tả Khâu trầm xuống, không biết là ai phá kế hoạch của hắn. Những yêu tộc đó sao lại biến mất không thấy bóng dáng chứ. Nếu không phải là vậy hắn cũng sẽ không lệnh Nhậm Giáp trực tiếp tấn công Cổ Sát tự, và sao Bát Thiên lại dám trực tiếp trở mặt với Thái Hành chứ? Ha, Tả Khâu mím môi, tạo ra độ cong bén nhọn. Sợ là Cổ Sát tự đã liên kết với Côn Luân. Tả Khâu lấy bàn bát quái ra, hắn muốn đi, chỉ dựa vào những người này không thể cản được.



Kim Phật trận của Cổ Sát tự đúng không? Hắn sẽ lĩnh giáo một phen.