Khắp Chốn Giang Hồ Đều Là Thổ Hào
Chương 28 : Cảm giác như thấy hồ bằng cẩu hữu!
Ngày đăng: 21:03 19/04/20
“Vì sao phải buổi tối mới nói?” Thẩm Thiên Lăng vừa nghe liền bắt đầu cảnh giác, đừng nói là lại muốn dùng hôn nhẹ hoặc mấy thứ kỳ kỳ quái quái gì đó để đổi nha, ta nhất định sẽ không đáp ứng!
“Bởi vì hiện tại phải hảo hảo dùng cơm.” Tần Thiếu Vũ ôm lấy y, mượn khinh công lao về phía sơn đạo.
Vào ban đêm, Mộ Hàn Dạ quả nhiên đã dẫn người đến Truy Ảnh Cung, không chỉ mang đến băng ngọc lúc trước Thiết Đầu Lão Tam từng đáp ứng, thậm chí còn đưa thêm một ít đặc sản đại mạc cho Thẩm Thiên Lăng, ngay cả Mao Cầu cũng được một chuỗi sa hồ bạng châu(bạng châu: trân châu, ngọc trai).
Tiểu Phượng Hoàng thực vừa lòng, đeo ở trên cổ không ngừng xem xét. So với sức nặng các loại ngọc bình thường, bạng châu đại mạc phải nhẹ hơn rất nhiều, bởi vậy cũng không cần phải lo lắng sẽ bị ngọc đè nặng đến mức chúi đầu xuống đất! Hơn nữa nó vừa sáng bóng vừa oánh nhuận, dưới ánh nến tỏa ra hào quang rực rỡ, vô cùng lưu quang dật thải (tỏa ra nhiều màu sắc).
“Chíp!” Mao Cầu say mê, bính bính khiêu khiêu trở về ổ chăn mềm mại, vừa lòng ngã đầu xuống, quả thật rất đẹp nga!
“Nói đi.” Thẩm Thiên Lăng sau khi tắm rửa xong, vừa lên giường liền giục Tần Thiếu Vũ.
“Dù thế gian có nhiều mĩ nhân hơn nữa, ta cũng chỉ muốn một mình Lăng nhi.” Tần cung chủ nói phi thường lưu loát.
Thẩm Thiên Lăng sửng sốt một chút, “Cái gì?”
Tần Thiếu Vũ buồn bực, “Chẳng lẽ không phải bảo ta nói tình thoại hay sao? Hay là lần này ngươi muốn nghe tình thi (thơ tình)?”
Ta là muốn nghe ngươi nói nội dung cuộc trò chuyện của ngươi với Mộ Hàn Dạ, ai bảo ngươi nói tình thoại ! Thẩm Thiên Lăng giận a, “Nhanh, không được cố ý chuyển đề tài!”
Tần Thiếu Vũ bật cười, cùng y mười ngón giao nhau nói, “Hãn huyết bảo mã cùng Hoàng Đại Tiên đều không tính là vấn đề lớn, ta nói tương lai sẽ có phiền toái, là chỉ Bích Tuyền Tỳ .”
“Bích Tuyền Tỳ ?” Thẩm Thiên Lăng khẽ nhíu mày, “Vậy vì sao ngươi phải lưu nó lại Truy Ảnh Cung?” Nếu chính chủ cũng đã tìm đến đây, hẳn phải trả nó về mới phải.
“Mặc dù trả lại Thất Tuyệt quốc, nhưng tương lai nếu có gặp chuyện không may, chỉ sợ Truy Ảnh Cung cũng vô pháp không quan tâm đến.” Tần Thiếu Vũ nói, “Lưu lại vật ấy, ít nhất tương lai vạn nhất có vấn đề gì, quyền chủ động cũng nằm trong tay chúng ta.”
“Có ý gì?” Thẩm Thiên Lăng không nghĩ cũng loạn.
“Dùng hôn nhẹ để đổi.” Tần Thiếu Vũ nói.
Thẩm Thiên Lăng: …
Cái loại sở thích kỳ quái này làm sao mới có thể bỏ a!
Tần Thiếu Vũ nghiêng thân chế trụ y, ôn nhu đặt nụ hôn lên cánh môi mềm mại kia.
Địch ta lực lượng cách xa, Thẩm Thiên Lăng đành phải ngoan ngoãn phối hợp, sau một lúc lâu mới đẩy hắn ra, “Hôn xong, tiếp tục nói.”
Tần Thiếu Vũ nói, “Một cái hôn một chữ.”
“Ngươi sẽ không muốn đi theo ta sao?” Tần Thiếu Vũ hỏi lại.
Cũng không phải không có khả năng a! Thẩm Thiên Lăng giận, loại nhãn thần mười phần nắm chắc này là có ý gì, ta hoàn toàn có khả năng di tình biệt luyến a, vô cùng hoa tâm a.
Tần Thiếu Vũ cười nhẹ, nghiêng qua hôn nhẹ lên cánh môi y.
Bên trong tiểu viện gió lạnh từng cơn, Hoàng Đại Tiên nằm ngủ trên ghế dựa, thích ý nâng lên một chân, một bên ngắm mây một bên lắc lư.
Sau đó hắn liền nhìn thấy ở phía trên đột nhiên xuất hiện một gương mặt!
Đột-nhien-xuất-hiện-một-gương-mặt!
Hù chết cha ta đó a!
“A! ! ! ! ! !” Hoàng Đại Tiên như trong dự kiến mà thét khàn cả họng.
Tuy rằng khoảng cách có chút xa, nhưng Thẩm Thiên Lăng vẫn bị chấn một chút.
Kêu đến như vậy cũng có chút quá khó nghe a.
Như vậy còn có thể thích, nhất định là chân ái rồi!
“Nhìn thấy bổn vương liền cao hứng như thế sao?” Mộ Hàn Dạ tựa tiếu phi tiếu.
Hoàng Đại Tiên nhảy dựng lên, trối chết kéo lại ngoại bào.
Kết quả dĩ nhiên là không thể chạy trốn.
Không chỉ là không thể chạy trốn, còn bị người nào đó kéo vào trong lòng!
“Biên giả thân phận cũng thôi đi, không nghĩ tới ngay cả mặt cũng là giả.” Mộ Hàn Dạ nâng cằm hắn lên, “Bất quá vừa lúc, không cái mặt rỗ chướng mắt kia, nhìn qua thật người thích.”
“Tần Thiếu Vũ! ! ! ! ! !” Hoàng Đại Tiên bi phẫn, nhất định là tên phiến tử (lừa đảo) ngươi a!
“Cửu biệt trùng phùng (lâu rồi mới gặp lại), cư nhiên gọi tên nam nhân khác.” Mộ Hàn Dạ chậc chậc, đáy mắt có chút tà khí, “Không hiểu chuyện như thế, coi chừng bổn vương sẽ mất hứng nga.”
Hết