Khi Em Mỉm Cười
Chương 30 :
Ngày đăng: 09:30 18/04/20
Edit by ToHy
——–
——————
[YQCB, Ngả Giai: Thành ca, nói với anh một việc anh đừng sợ, vừa nãy em hình như thấy trong vườn trụ sở của các anh có quỷ…..Vô cùng khủng bố, mặc chiếc váy màu trắng, trên mặt đeo mặt nạ Tôn Ngộ Không, đi trên đường lắc qua lắc lại….Em nhìn thấy suýt chút nữa bị dọa đến chảy mồ hôi—khu biệt thự dành cho người giàu này không phải đã nhờ đại sư xem qua là bảo địa hay sao, vì sao lại cũng có mấy thứ không sạch sẽ!!!!]
[YQCB, Ngả Giai: Em nói chuyện cùng với mấy người kia, bọn họ đều không tin em!!! Nhưng mà em thực sự nhìn thấy a!!!!! Không thể nào nhầm được!!!! Cái mặt nạ Tôn Ngộ Không kia còn lấp lánh ánh sáng xanh kìa!!!]
[YQCB, Ngả Giai:…..Hơn nữa em còn nghe thấy tiếng bước chân bộp bộp bộp, còn có âm thanh vật nặng bị kéo, giống như quỷ chuyển nhà hu hu hu—]
[YQCB, Ngả Giai: QAQ, sợ hãi. Thành ca các anh có muốn mời một vị đại sư đến xem không vậy?]
20 phút sau.
[fhdjwhdb2333:……]
[fhdjwhdb2333: Mở đường dẫn này ra, hoặc lên taobao tìm mặt nạ biểu diễn Tôn Ngộ Không Đường Tăng Trư Bát Giới trong Tây du kí: ¥a□□iqj¥/.ba0uv=a□□iqj&=a7b16]
[fhdjwhdb2333: mặt nạ sáng lên.]
[fhdjwhdb2333: Bảy tám đồng một lô ship toàn quốc.]
[fhdjwhdb2333: Cái cậu thấy không phải quỷ, là tên điên đường giữa của chiến đội bọn anh.]
“Chú lùn”, người đàn ông đang cúi đầu soạn tin nhắn bỗng nhiên ngẩng đầu, dùng chân dài của mình đạp cái ghế đang có người ngồi khoanh chân ăn xoài, “Em lại mặc áo ngủ chạy loạn khắp nơi?”
“Vừa tắm rửa xong, muốn mang Bánh Mì đi ra vườn hít thở không khí trong lành, thuận tay mua luôn ít hoa quả”, cô gái đeo mặt nạ Tôn Ngộ Không trên đầu thả dĩa ăn trong tay xuống, vẻ mặt tràn đầy khó hiểu, “Có chuyện gì?”
Lục Tư Thành quét mắt nhìn chiếc áo sơ mi rộng rãi trùm bên ngoài áo ngủ, im lặng, sau đó thản nhiên nói, “Không sao.”
“…..Vậy, Thành ca, ăn xoài không?”
“Không ăn.”
“Vậy em một mình ăn.”
“Không phải em sợ mặc đồng phục đội sợ bị lộ béo sao, còn ăn?”
“…….Tiểu Bàn, ăn xoài không, rất ngọt.”
Liếc mắt nhìn cô gái thả dĩa ăn trong tay xuống, trên lưng vác chiếc ghế rùa bò đi sang bên cạnh Tiểu Bàn gạ gẫm ăn xoài, mặt Lục Tư Thành không chút thay đổi tiếp tục cúi đầu nhắn tin—-
[fhdjwhdb2333: Âm thanh tiếng chạy bộ và tiếng vật nặng bị kéo cũng không phải quỷ chuyển nhà, là hai tên điên đường giữa nhà chúng tôi giành ghế.]
[YQCB, Ngả Giai:……Đồng Dao? Tại sao cô ấy lại phải dùng đến mặt nạ? Mặt nạ này cô ấy có từ đâu?”
Lục Tư Thành: “……”
……..Tuy ngăn cách một cái màn hình nhưng cũng có thể tưởng tượng ra người ở chiến đội cách vách sắp phát điên.
Đáng tiếc anh không thông cảm nổi, dù sao bọn họ cũng là hàng xóm, còn anh thì lại phải cùng tên điên này sống dưới cùng một mái nhà, hôm nào cũng nhìn thấy.
[fhdjwhdb2333: Fan đưa, về phần vì sao fan lại đưa mặt mà không phải cái khác, thì hẳn là người như thế nào có fan thế đấy.]
Đồng Dao dạo qua trên mạng một lần, cái đầu vốn đang như lọt vào sương mù lại càng mù mịt hơn.
Lúc chuẩn bị tắt điện thoại, cô nhân được tin nhắn từ Tiểu Bàn–
[Tiểu Bàn: Sẽ không bao giờ để tên kia làm thay thế bổ sung, chuyện của Minh thần sẽ không bao giờ tha thứ cho hắn, chờ xem.]
Đồng Dao gửi lại vài dấu chấm hỏi, nhưng cũng không được đáp lại, Đồng Dao đợi rồi lại đợi, cuối cùng ôm điện thoại ngủ.
…….
Ngày hôm sau, Đồng Dao bị di động đánh thức, mơ mơ màng màng chui từ trong ổ chăn đi ra, mắt cũng chưa mở đặt điện thoại bên cạnh tai “Alo”, vọng lại là tiếng rít gào của Kim Dương: “Cậu còn đang ngủ! Trời đất ơi! Đồng đội của cậu làm ra cái chuyện kinh thiên động địa gì cũng không biết!”
“Gì?” Đồng Dao xoa mắt, “Gì gì?”
“Tự lên Tieba xem!”
Ngay sau đó Kim Dương liền cúp máy.
Đồng Dao cảm thấy kì lạ, mở Tieba thể thao điện tử xem, chỉ thấy toàn bộ màn hình đều tràn ngập chữ “ZGDX”, thở dài, mắng, không nói gì, cái gì cũng có, cô tiếp tục xem tiếp, nhưng mà bình luận liên tiếp nhảy ra, vừa có một bình luận đáp lại ngay lập tức có thêm 2,3 bình luận mới—-
[chủ đề] [Nguyên nhân chân chính khiến chiến đội ZGDX rời khỏi trận chung kết thế giới]
Sau đó là một video.
Đồng Dao hắt xì một cái, cho là người nào định tung tin đồn nhảm, không để ý địa điểm mở ra xem—-Video hơi tối, nhìn qua có vẻ là băng giám sát, không gian là trong một KTV, bên trong có một đám thanh niên, bọn họ mặc áo đồng phục có in hình “JK”.
…….
Đồng Dao nghĩ một lát, hình như là có một câu lạc bộ đội dự bị tên như thế này, chỉ là năm nay bọn họ từ league chuyên nghiệp rơi xuống league nghệp dư.
Khi video bắt đầu, những người này đang ngồi uống rượu nói chuyện phiếm, cười nói một bầu không khí hài hòa, không lâu sau, cửa phòng KTV bị mở ra, từ bên ngoài có hai người đi vào–
Đồng Dao từ trên giường bật dậy, ôm di động mở to mắt–
Hai người này là Minh thần và Lục Nhạc, Lục Nhạc đi phía trước, trong tay cầm một cái bình rượu, đi vào liền đập bình rượu vào trán người đội viên gần nhất…..chiến đội JK nhìn thấy người nhà bị đánh, một đám người cũng đứng lên, đánh nhau hỗn loạn—
Lúc mới đầu là Lục Nhạc một mình đánh bảy tám người, sau đó biến thành bảy tám người đánh Lục Nhạc.
Trên mặt đất đầy mảnh chai rượu, cả mảnh nhỏ cốc thủy tinh, bàn trà cũng bị những thanh niên huyết khí phương cương đánh thành hai nửa—-Nói thật hắc đạo Hongkong đánh nhau cũng chỉ đến thế này—-Đồng Dao cầm di động xem hết hồn, trong lòng thầm nghĩ “Mẹ nó ai không đứng vững ngã xuống ăn đủ”, kết quả còn chưa kịp nghĩ lại, một người không đứng vững hay ho liền xuất hiện: Minh thần đang muốn duỗi tay đi ngăn cản.
Minh thần ban đầu cũng không gia nhập đánh nhau, anh thấy Lục Nhạc muốn đánh người thì muốn can ngăn, khi thấy Lục Nhạc bị đánh thì muốn kéo Lục Nhạc chạy, nhưng chiến đội JK bị đánh đến đầu toàn máu thì ai để cho anh ta đi–vì thế đúng lúc Minh thần đang khuyên can, một người trong số đó đẩy anh một cái, Minh thần không đứng vững, cả người ngã vão giữa hai nửa cái bàn đầy mảnh thủy tinh!
Tay phải anh ta theo năng chống đỡ đều bị mảnh thủy tinh đâm phải, cạnh bàn sắc bén lại họa thêm trên tay anh một đường máu thật dài…..
Video trên điện thoại vẫn còn đang phát.
Minh thần một giây trước vẫn còn an lành một giây sau ngất trong vũng máu, đám người đánh Lục Nhạc thấy vậy sửng sốt đánh cậu ta thêm mấy cái rồi kéo đến bên người Minh thần nâng anh dậy…Chỉ là lúc này hai người bọn họ đều như được ngâm trong chậu máu đi ra—
Tay Đồng Dao run run, di động bị vứt trên giường…
Cô ngẩng đầu mờ mịt nhìn ra ngoài cửa sổ, chưa bao giờ biết làm tuyển thủ còn có thể đánh đến đầu rơi máu chảy.
—-
//Chương này không nhiều thính như mấy chương trước nhỉ, nhưng mà Lục Nhạc thực ra là một người rất đáng yêu, đừng ghét bỏ cậu ấy nha~~//