Khi Em Mỉm Cười
Chương 89 :
Ngày đăng: 09:31 18/04/20
Edit: Tiểu Vũ
[fhdjwhdb2333: Ê lùn ơi.]
[Con thỏ ôm chặt củ cà rốt: Gì?]
[fhdjwhdb2333: Tŕi khoản của con lại hạ xuống Đại Sư rồi, đến đây đấu đôi với ba ba nŕo.]
[Con thỏ ôm chặt củ cà rốt: … … … … Mai em đổi mật khẩu, ngày nào Lục Nhạc dùng tài khoản của em cũng gây chuyện hết, bà đây muốn đứng đầu server Hàn mà! Cậu ta nghịch cái gì mà nghịch!]
[fhdjwhdb2333: Về lại Vương Giả trước đã, đến đây nào.]
Lục Tư Thành bỏ điện thoại xuống, nhìn sang phía Đồng Dao, tầm mắt của Đồng Dao cũng chuyển từ điện thoại sang đối mắt với đôi con ngươi màu nâu kia, sau đó thả Bánh Lớn lên người Tiểu Thụy, ngồi xuống vị trí máy của mình.
Sau đó đột nhiên nổi hứng nói: “Thành ca, em đánh hỗ trợ cho anh nhé?”
Lục Tư Thành: “… Không phải em muốn đứng đầu server Hàn à? Chơi hỗ trợ là cái quái gì, thăng cấp ngược hả?”
Đồng Dao: “Chơi nào chơi nào, đến đây đi, em chơi hỗ trợ rất mạnh đấy!”
Lục Tư Thành nhếch khóe môi: “Tùy em.”
Đồng Dao đăng nhập vào tài khoản chính của mình, cực kỳ hào hứng chấp nhận lời mời vào đội của Lục Tư Thành, chọn vị trí đầu tiên là hỗ trợ, kế đó là đường giữa, không lâu sau hai người vào ván đấu, Đồng Dao đứng đắn nghiêm túc chọn luôn Thresh, lúc chờ tải game, Lục Tư Thành đặc biệt dùng phần mềm hỗ trợ xem số liệu của Đồng Dao. Số lần sử dụng tướng đang đấu: 0.
… Có lẽ là cô ấy đã từng chơi tướng này ở server trong nước.
Advertisement / Quảng cáo
Quay đầu sang nhìn, người ngồi cạnh đã thu nhỏ màn hình game, dùng QQ lén lút hỏi tiểu Bàn xem Thresh của phiên bản này nên lên đồ thế nào… Có lẽ là cảm giác đường ánh mắt của Lục Tư Thành, cô “Ây” một tiếng, vội vàng mở lại giao diện game, có tật giật mình hỏi: “Anh nhìn em làm gì, nhìn máy tính của mình đi!”
Lục Tư Thành: “…”
Lục Tư Thành dùng giọng điệu quan tâm yêu thương người có bệnh tâm thần, chậm rãi nói: “q của Thresh có thể kéo người, em biết chứ?”
Đồng Dao: “Em là thần Thresh, anh đừng nói gì hết.”
Vào game, thần Thresh tìm các trang bị thôi mà cũng mất một hồi, dựa vào những tác vụng về đó, Lục Tư Thành phán đoán hỗ trợ này nhiều lắm cũng chỉ đến Bạch Kim là cùng, sau đó anh đã chuẩn bị sẵn tâm lý một đấu ba ở đường dưới—–
Sau đó, đúng là một đấu ba thật.
Một người farm lính một cách bình tĩnh ung dung như anh chưa bao giờ phải vất vả như ngày hôm này, không những phải đề phòng AD đối phương đến giết mà còn phải nhìn chằm chằm hỗ trợ nhà mình, cứ rời mắt ra một cái là lại——
“Rít.” Lục Tư Thành phát tín hiệu dưới nền đất, “Nhả xe pháo của anh ta.”
Đây có khác quái gì ngồi tù đâu, buổi tối trụ sợ đóng cửa phát cho mỗi người một bộ sách 《 5 năm cao khảo 3 năm mô phỏng 》, nói không chừng sau khi lấy được quán quân thế giới thì lại thi đỗ vào Thanh Hoa Bắc Đại đó ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!
Bình luận trả lời bên dưới cũng đều là đang tỏ ý đây là chuyện tốt, Đồng Dao bình thản lướt xuống dưới xem, sau đó thấy bầu không khí ở các bình luận dưới hình như không đúng lắm, có người nhắc đến——
[Tôi cảm thấy Lục Tư Thành nói rất đúng, thật ra đây không phải chỉ là vấn đề của tuyển thủ nước ngoài, sản phẩm nội địa của chúng ta dây dưa lằng nhằng với fan đầy luôn, ngôn ngữ trao đổi còn dễ dàng hơn nhiều nhé…]
[Đúng vậy đúng vậy.]
[Lầu trên cũng đừng có khen cái đội trụ hạng YQBC kia quá đà như vậy, đường giữa Ngải Giai của bọn họ không phải chính là ví dụ điển hình sao, bạn gái thường xuyên xuất hiện ở trụ sở, hình như cũng không phải là nhân viên công tác trong đó, ngoại hình rất xinh đẹp, không hề là dáng vẻ của nhân viên, có phải là đang được Ngải Giai bao nuôi không?]
[Ngoại hình của Ngải Giai cũng đâu có kém.]
Advertisement / Quảng cáo
[Lầu trên đừng nói vậy, tôi thấy Ngải Giai và cô gái kia hình như cũng chỉ là quan hệ bạn bè nam nữ bình thường.]
[Bàn bè nam nữ bình thường cơ á, một cô gái với quan hệ bạn bè bình thường mà cả người toàn là hàng hiệu? Không nhận được hàng thì đừng có xen mồm vào đây, giá tiền một chiếc túi của bạn gái Ngải Giai có thể đủ cho cậu ăn uống cả 1 năm đấy.]
[Ôi vl, lầu trên nói thật à? hi hi hi Ngải Giai dùng nhiều tiền nuôi bạn gái như thế không sợ khi giải nghệ mất hết cả gốc lẫn lãi sao?]
Đồng Dao cuối cùng cũng biết lý do tại sao hôm nay Kim Dương lại im lặng như thế.
Đám người uốn thẳng thành cong này, mẹ nó, nhìn ai cũng nghĩ là bao nuôi rồi tiểu tam à.
Dùng tài khoản phụ vào trả lời cái bình luận đ có não nói Ngải Giai ăn đất uống nước lã chỉ để nuôi cô bạn gái vô công rồi nghề “Đm, liền quan đ gì đến mày hả, tiền tiêu vặt 1 tháng của người ta bằng tiền mày kiếm 10 năm đấy”. Lúc này điện thoại nhận được tin nhắn trả lời của Kim Dương——-
[Mẹ A Mao: Chị gặp chút chuyện rồi em ạ, mày nhìn thấy chắc tức nổ máu luôn, nhưng tao khuyên mày đừng lên đó chấp nhặt với người ta làm gì.]
Đồng Dao suy nghĩ một lúc cũng không biết nên trả lời thế nào.
Đành xoay người chạy lên chiến trường “không chấp nhặt với bọn họ”.
Cạch cạch, mấy ngón tay đang gõ bình luận trả lời thì đột nhiên cô nhìn thấy dòng bình luận—–
[Phụ nữ thật là đáng sợ, may mà Thành ca vẫn là cẩu độc thân, không muốn vì phụ nữ mà ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh ấy đâu, xin các vị ca ca tỷ tỷ thương xót, cách xa anh ấy một chút nhé.]
Đồng Dao: “…”
Đồng Dao để điện thoại xuống, vén tóc ra sau tai.
Nghĩ gì đó rồi bỗng nhiên chui cả người trốn trong chăn: Lần đầu tiên cảm thấy, tuyên bố với người khác mình yêu đương bình thường trong sáng còn khó hơn cả việc ngoại tình.