Khi Nhân Vật Chính Đồng Nhân Xuyên Vào Nguyên Tác
Chương 37 : Không giống nhau
Ngày đăng: 22:02 21/04/20
Một luồng ánh kiếm bổ về nơi Trưởng Tôn Tử Quân đang đứng, Trưởng Tôn Tử Quân nghiêng người né tránh, tảng đá bên chân hắn lập tức bị đánh đến bể thành bột mịn.
Một kiếm của Cao Thiên Trữ không trúng, miệng niệm quyết tiếp tục tấn công, trong nháy mắt quanh người gã quanh quẩn mười tám đạo kiếm ảnh màu xanh lam, từ bốn phương tám hướng cùng đâm tới Trưởng Tôn Tử Quân! Trưởng Tôn Tử Quân lập tức mở kiếm khí hộ thể, mười tám kiếm quang bị kiếm khí hộ thể của hắn đánh bay, dưới thao túng của Cao Thiên Trữ lại không ngừng công kích hộ thể của hắn, khí thế muốn xuyên thủng hộ thể của hắn!
Cao Thiên Trữ vừa mới ra tay đã dùng Hồng Mông mười tám thức của Hồng Mông phái, kiếm thức này một khi ra tay, trừ phi người ra chiêu chủ động thu chiêu, bằng không bất luận kẻ địch chạy trốn tới nơi nào, mười tám thanh kiếm sẽ vĩnh viễn đuổi theo kẻ địch, cho đến khi linh lực của người ra chiêu tiêu hao hết. Đây là sát chiêu chỉ khi truy sát kẻ cùng hung cực ác mới có thể sử dụng, mà Cao Thiên Trữ thậm chí không nghe Trưởng Tôn Tử Quân giải thích một câu liền ra tuyệt chiêu như vậy, tựa như có huyết hải thâm thù với hắn!
Trưởng Tôn Tử Quân chỉ hộ thể, không hề phản kích, ánh mắt hướng về Hồng Dịch chân nhân, trên mặt một chút biểu tình cũng không có: “Chân nhân nhận lầm người.”
Nhưng mặc dù hắn nói như vậy, địch ý của Cao Thiên Trữ lại không giảm chút nào, mọi người xung quanh cũng đều rút kiếm bày ra tư thế, bao quanh bốn phía hắn. Dù sao thì đối với với những người khác mà nói, cân nặng lời nói của hắn cùng với cân nặng lời nói của Hồng Dịch chân nhân không thể giống nhau.
Ngay cả Dịch Hi Thần cũng bị người ta ngăn chặn đường đi, y cùng với Trưởng Tôn Tử Quân là một phe, mọi người như hổ rình mồi, chỉ lo y chạy trốn. Dịch Hi Thần nhẫn nhịn không rút kiếm — — — nếu rút kiếm liền không còn đường cứu vãn nữa —— vẻ mặt y giả vờ thoải mái, tay cũng đã đặt bên vỏ kiếm cạnh người, hai mắt nhìn chằm chằm Hồng Dịch chân nhân, xem ông có kiên trì chỉ ra và xác nhận bọn họ hay không.
Nhưng mà Hồng Dịch chân nhân lại là vẻ mặt kinh ngạc, hiển nhiên ông cũng không biết lệnh truy nã của Thiên Kiếm môn: “Truy nã? Chuyện gì xảy ra? Thiên Trữ, nhanh chóng dừng tay!”
Thế tiến công của Cao Thiên Trữ đang mạnh, làm sao chịu thu tay lại, kêu lên: “Sư phụ, trước đó người rời núi bế quan bởi vậy không biết, Trưởng Tôn Tử Quân cùng Dịch Hi Thần này sát hại sư phụ của họ, trưởng lão Dược các Thiên Kiếm môn Dược Bất Độc. Thiên Kiếm môn đã phát lệnh truy nã khắp thiên hạ, một khi có người nhìn thấy bọn họ, ác đồ Trưởng Tôn Tử Quân phải tiêu diệt tại chỗ, Dịch Hi Thần bắt về Thiên Kiếm môn dùng môn quy luận xử!”
Hồng Dịch chân nhân kinh ngạc, hơi nhíu mày, đánh giá Trưởng Tôn Tử Quân, trầm ngâm không nói.
Trưởng Tôn Tử Quân vẫn chỉ hộ thể, nhưng mà hộ thể của hắn, Cao Thiên Trữ lại dùng hết sức lực bú sữa mẹ cũng không đánh tan được. Trưởng Tôn Tử Quân nhấn mạnh: “Chân nhân nhận lầm!”
Hồng Dịch chân nhân mở miệng: “Nếu tiểu hữu nói như vậy… hẳn là ta nhận lầm đi. Khi ta biết vị tiểu hữu cố nhân kia, hắn mới bảy tám tuổi, bây giờ qua hơn mười năm, tướng mạo cũng nên thay đổi.”
Cao Thiên Trữ vẫn không cam lòng, còn muốn tiếp tục tấn công, Hồng Dịch chân nhân quát lên: “Cao Thiên Trữ, ta bảo ngươi trở về!”
Ngay cả họ tên cũng đã bị gọi ra, rốt cuộc Cao Thiên Trữ không thể ngoảnh mặt làm ngơ đối với mệnh lệnh của Hồng Dịch chân nhân nữa. Gã bất đắc dĩ thu kiếm, trở lại bên cạnh Hồng Dịch chân nhân. Mười tám đạo ánh kiếm màu xanh lam vây xung quanh hộ thể của Trưởng Tôn Tử Quân biến mất, Trưởng Tôn Tử Quân cũng thu lại kiếm khí hộ thể.
Hồng Dịch chân nhân nói: “Xin lỗi tiểu hữu, gây thêm phiền toái cho tiểu hữu.”
Vẻ mặt Trưởng Tôn Tử Quân lạnh nhạt: “Không sao. Nếu như không có việc khác, đệ tử xin cáo lui.” Dứt lời kéo Dịch Hi Thần muốn đi.
Cao Thiên Trữ vội la lên: “Sư phụ, người xác định hắn không phải Trưởng Tôn Tử Quân sao? Hàng năm người đều nhắc đến hắn, bây giờ gặp được, làm sao lại nhận sai chứ?”
Hồng Dịch chân nhân nghiêm nghị liếc nhìn gã: “Ngươi làm việc có thể nào xúc động như vậy! Vị tiểu hữu sư phụ biết, không phải là ác đồ!”
Vẻ mặt Cao Thiên Trữ ngượng ngùng, đành phải im miệng.
Đôi sư đồ Hồng Mông phái này thế mà lại không định truy cứu, những người khác tự nhiên cũng chỉ có thể nhường ra một con đường. Nhưng mà nghe đối thoại vừa rồi, đầu mỗi người đều mơ hồ. Hồng Dịch chân nhân quen biết, bất kể có phải là Vô Địch trước mặt này hay không, nhưng nhất định là Trưởng Tôn Tử Quân của Thiên Kiếm môn kia. Nhưng Thiên Kiếm môn đã phát ra lệnh truy nã trên thiên hạ, không thể sai lầm. Hồng Dịch chân nhân lại nói vị tiểu hữu kia không phải là người xấu, đây cũng kỳ quái. Thậm chí có người hay hóng hớt, đã bắt đầu tưởng tượng có phải Thiên Kiếm môn cùng Hồng Mông phái có gút mắc gì không thể cho ai biết hay không.
Trưởng Tôn Tử Quân kéo theo Dịch Hi Thần nhanh chóng rời khỏi đoàn người, phía sau có người chưa từ bỏ ý định đi theo bọn họ, lại nhanh chóng bị bọn họ bỏ mất. Rời khỏi tầm mắt của mọi người, bọn họ cuối cùng cũng coi như thở phào nhẹ nhõm.
Dịch Hi Thần không nghĩ tới bọn họ chỉ ra cửa đi dạo, thế mà lại gặp nhiều chuyện như vậy, nỗi lòng mờ mịt. Hỏi hắn: “Tử Quân, ngươi quen biết Hồng Dịch chân nhân kia à?”
“Gặp mặt một lần.”
“Ngươi có tỷ tỷ sao? Trước giờ ta chưa từng nghe ngươi nói.”
“…”
Trưởng Tôn Tử Quân mím môi, có chút buồn bực. Hắn cùng với Dịch Hi Thần là bạn tri kỉ, nhưng trước khi hai người tiến vào Thiên Kiếm môn đều có một ít chuyện quá khứ không muốn đề cập tới. Dịch Hi Thần từng hời hợt nói với hắn về huyết hải thâm thù của phụ mẫu mình, đó là bởi vì đại thù của y còn chưa báo, tương lai đợi bọn họ tu thành đại đạo, sẽ có một ngày báo thù. Mà quá khứ của Trưởng Tôn Tử Quân, cũng không phải hắn tận lực che giấu Dịch Hi Thần, chỉ là quá khứ đã qua, người chết đèn tắt, thù nên báo thì năm đó đã sớm báo, bởi vậy không cần phải nhắc lại chuyện cũ.
Dịch Hi Thần có một trái tim long lanh sáng suốt, thấy vẻ mặt hắn do dự, liền biết hắn không muốn nhắc lại, vội đem đề tài dời đi chỗ khác: “Không biết ngự thú đan tu kia có bị bắt chưa.” Vừa mới dứt lời, y đột nhiên nhớ tới cái gì đó, biến sắc, “Phì Tức đâu?!”
Trưởng Tôn Tử Quân cũng dừng bước lại.
Vừa rồi một chuyện tiếp một chuyện, bọn họ lại đều không chú ý tới, không thấy Phì Tức đâu!!
Tu vi hiện giờ của hắn đến tột cùng là sâu bao nhiêu, ngay cả chính hắn cũng không biết, dựa theo ký ức thác loạn, hắn đã kết Kim đan, nhưng hắn chỉ có thực lực Kim đan, lại không cảm giác được kim đan của mình, bởi vậy để ngày mai ổn thỏa, vẫn là đến thử một lần cho thỏa đáng.
Hắn yên lặng cảm nhận một hồi, chợt nghe có người sau lưng kêu lên: “Trưởng Tôn Tử Quân.”
Lần này, Trưởng Tôn Tử Quân quay đầu lại: “Đệ tử kiến quá Hồng Dịch chân nhân.”
Ánh sáng sấm chớp chiếu rọi xuống, trên mặt Hồng Dịch chân nhân vui giận khó phân biệt: “Quả nhiên là ngươi.”
Trưởng Tôn Tử Quân không tỏ rõ ý kiến.
Hồng Dịch chân nhân nói: “Sau khi chia tay ta nghe nói Thiên Kiếm môn thu một thiếu niên thiên linh căn, liền biết là ngươi, nhưng làm sao… lệnh truy nã của Thiên Kiếm môn là chuyện gì xảy ra? Ngươi giết trưởng lão Thiên Kiếm môn? Việc này có thật không?”
Trưởng Tôn Tử Quân nhàn nhạt nói: “Chân nhân tin không?”
Hồng Dịch chân nhân nhất thời nghẹn lời. Ông cũng bởi vì không tin, lúc ban ngày mới không vạch trần Trưởng Tôn Tử Quân ở trước mặt mọi người. Tuy rằng ông gặp Trưởng Tôn Tử Quân là mười mấy năm trước, nhưng mà hơn mười năm này, diện mạo Trưởng Tôn Tử Quân cũng không biến hóa quá lớn. Nhưng mà nếu ông đặt câu hỏi, chính là hi vọng Trưởng Tôn Tử Quân có thể có lời giải thích, nhưng Trưởng Tôn Tử Quân trả lời như vậy, rõ ràng không muốn giải thích.
Hồng Dịch chân nhân chỉ đành nói: “Tỷ tỷ của ngươi đâu?”
“Qua đời.”
Hồng Dịch chân nhân sững sờ: “A…” Hiển nhiên, Trưởng Tôn Tử Quân vẫn như trước không dự định giải thích.
Hồng Dịch chân nhân có chút bất đắc dĩ, lại hỏi: “Sao ngươi lại đến Ác Hoa thành? Nơi này có người ngươi muốn tìm sao?”
Trưởng Tôn Tử Quân nói: “Có. Hư Vô tông chủ.”
Hồng Dịch chân nhân nhất thời kinh ngạc không thôi. Người đến Ác Hoa thành vào thời điểm này hoặc là tìm đến cao nhân như ông, hoặc là cao nhân giống như ông tìm đến Hư Vô tông chủ, nhưng mà Trưởng Tôn Tử Quân… Tuy rằng ông đã sớm biết Trưởng Tôn Tử Quân là thiên linh căn, nhưng năm nay Trưởng Tôn Tử Quân mới miễn cưỡng không tới hai mươi tuổi! Coi như thiên phú dị bẩm đi nữa, thì cũng phải có mức độ!
Biểu tình của Hồng Dịch chân nhân hơi vặn vẹo: “Ngươi? Ngươi muốn xông vào Hư Vô giới?”
“Ừm.”
“Cùng với ai? Có cao nhân che chở ngươi sao?” Lối vào Hư Vô giới ngoại trừ có sấm chớp gió bão cường đại, còn có thật nhiều hung sát mãnh thú, nếu như có thể có một đồng bạn lợi hại, cũng không phải không thể xông qua. Chẳng hạn như ông đến Ác Hoa thành, chính là vì hộ tống ái đồ tiến vào Hư Vô giới.
“Dịch Hi Thần.”
Biểu tình của Hồng Dịch chân nhân lại vặn vẹo: “Chính là cái người bên cạnh ngươi sao? Đứa nhỏ mới Trúc cơ đó? Ngươi với hắn? Hai người các ngươi xông vào biển Hư Vô?” Nói xong lời cuối cùng, ông cũng có chút lạc giọng.
Trưởng Tôn Tử Quân liếc mắt nhìn ông, đột nhiên nhảy lên bảo kiếm, hướng về phía đông nam bay ra một dặm. Ra một dặm, cách bờ biển Hư Vô chỉ có khoảng cách một dặm, hắn cảm thấy có chút khó chịu, liền quay đầu trở lại, một lần nữa hạ xuống bên cạnh Hồng Dịch chân nhân.
Vẻ mặt Hồng Dịch chân nhân phức tạp: “Ngươi… Ngươi lại… Ngươi làm sao có khả năng… Ngươi rõ ràng vẫn chưa tới hai mươi tuổi…” Càng tới gần bờ biển, uy hiếp của sấm chớp gió bão cũng càng lớn, Trưởng Tôn Tử Quân có thể đến gần tới mức chỉ có khoảng cách một dặm, đủ để chứng minh tu vi của hắn vô cùng thâm hậu. Ngày biển Hư Vô mở sấm chớp gió bão yếu bớt, hắn có thể ứng phó.
Canh giờ đã muộn lắm rồi, cường độ sấm chớp gió bão cũng đã cảm thụ qua, Trưởng Tôn Tử Quân liền dự định đi về.
Hồng Dịch chân nhân ở sau lưng gọi hắn lại: “Trưởng Tôn tiểu hữu, đồ nhi của ta nói năng lỗ mãng, ngươi chớ tính toán với nó. Nó vốn là đứa trẻ tốt, chỉ là… linh căn biến dị. Ai!”
Cái gọi là linh căn biến dị, không cùng một chuyện với biến dị linh căn. Dịch Hi Thần là biến dị linh căn trời sinh, chỉ là bị thiên hỏa phong ấn. Mà Cao Thiên Trữ vốn là đơn kim linh căn, giữa đường có triệu chứng biến dị. Sau khi biến dị, sẽ trở thành dạng thể chất gì, lại khó mà nói được, có một phần ngàn vạn khả năng biến dị thành thiên linh căn, cũng có thể biến thành tam dương thể hoặc là băng linh căn, nhưng mà đơn kim linh căn của gã vốn là tư chất tốt, cho nên gã càng có thể sẽ biến dị thành tạp linh căn thậm chí là ngụy linh căn, như thế, tu vi của gã cũng coi như chấm dứt. Điều này cũng khó trách khiến cho Cao Thiên Trữ thân là đại đệ tử Hồng Mông phái, làm việc lại tự cao như vậy, hóa ra là tâm tình gã bất bình.
Trưởng Tôn Tử Quân chỉ a một tiếng, tỏ vẻ không quá mức hứng thú.
Phía sau sấm chớp cuồn cuộn, Trưởng Tôn Tử Quân nhảy lên phi kiếm, trở về khách điếm.
Đảo mắt lại qua một ngày, lại qua một đêm, đã đến ngày biển Hư Vô mở ra. Đến giờ tý, sấm chớp gió bão thịnh nộ mười năm rốt cuộc bắt đầu có khuynh hướng yếu bớt, Ác Hoa thành ban đêm cũng không sáng như ban ngày nữa. Nhưng dù như thế, trên đường người đến người đi, rộn rộn ràng ràng, náo nhiệt cực kỳ. Lại qua mấy canh giờ, sấm chớp gió bão đã đến thời khắc yếu nhất trong mười năm, người muốn xông vào biển Hư Vô chuẩn bị xuất phát, mà đối với các tu sĩ muốn bái phỏng cao nhân cũng là thời cơ cuối cùng.