Khi Nhân Vật Chính Đồng Nhân Xuyên Vào Nguyên Tác
Chương 45 : Hôn moa moa
Ngày đăng: 22:02 21/04/20
Dịch Hi Thần mở mắt ra, thế giới trước mắt khôi phục lại thành một mảnh hắc vụ nồng nặc.
Mặc dù y rong chơi trong thức hải Kiều Giác hồi lâu, nhưng sau khi đi ra vẫn là đầy bụng nghi vấn. Ma đầu mắt đen kia đến tột cùng là ai? Việt Tiểu Nhu lại có quan hệ gì với hắn?
Một lát sau, ánh mắt tan rã của Kiều Giác cũng dần dần có tiêu cự, ý thức được vừa rồi xảy ra chuyện gì, sắc mặt vừa giận vừa sợ. Lúc trước gã viện một bộ lời nói dối sẵn sàng lừa Trưởng Tôn Tử Quân và Dịch Hi Thần, nhưng giờ gã giống như bị lột sạch hiện ra trước mặt hai người, đã không còn gì để viện cớ nói dối nữa.
Gã cắn răng, chợt nở nụ cười: “Đã như vậy, chúng ta liền đi thẳng vào vấn đề…”
Dịch Hi Thần quát lên: “Gặp tổ tông ngươi đi!” Y đột nhiên rút kiếm ra khỏi vỏ, một kiếm bổ tới cánh tay phải Kiều Giác!
Kiều Giác kinh hãi, vội vội vàng vàng muốn né tránh, nhưng thân thủ của gã làm sao có thể nhanh hơn kiếm của Dịch Hi Thần, chỉ thấy một vệt ánh sáng màu máu bay ra, cánh tay phải Kiều Giác bị Dịch Hi Thần mạnh mẽ chém đứt!
Cánh tay mang theo ấn ký sao sáu cánh màu đen bay ra ngoài, nhanh chóng chìm vào trong biển Hư Vô!
Kiều Giác đột nhiên muốn kêu thảm thiết, nhưng khuôn mặt gã dữ tợn vẻ mặt nhăn nhó, lại mạnh mẽ đem tiếng gào thét thảm thiết nuốt xuống, bởi vì đau đớn kịch liệt, gã cố chết nắm lấy cánh điểu thú, thân thể cuộn thành một cục, không ngừng run rẩy.
Dịch Hi Thần vứt ra một sợi dây thừng, trói Kiều Giác lại. Ở trong thức hải của Kiều Giác y nhìn thấy, bảy con yêu thú ngoại trừ Lang Dược đều bị Kiều Giác hạ thuật chết thay, mặc dù nhìn thấy gã hạ thuật như thế nào, y lại không biết nên làm sao để giải. Bởi vậy y không dự định giết Kiều Giác ở đây, mà là trói Kiều Giác đi gặp Hư Vô tông chủ, chắc chắn Hư Vô tông chủ sẽ có biện pháp.
Kiều Giác bị người ta chặt tay, đau đến mức hoàn toàn không có sức phản kháng, bị Dịch Hi Thần trói lại thật chặt. Gã thở gấp từng ngụm từng ngụm, không tiếng động mà kêu to, lại không có giãy dụa. Mãi đến khi gã cuối cùng cũng thoáng hòa hoãn lại từ trong đau đớn, lúc ngẩng đầu lên, cả người đều đã bị mồ hôi lạnh thẩm thấu.
Gã đứt quãng nói: “Chúng ta, giao dịch. Ta nhìn thấy ngươi, hút đi ma khí trên người Lang Dược, ta không biết ngươi, có lai lịch gì, xin ngươi có thể giúp ta hút đi toàn bộ ma khí trên người hắn. Đừng để cho hắn, nhập ma. Các ngươi, muốn cái gì? Linh thạch, yêu thú, bất luận là thứ gì.”
Giọng điệu Dịch Hi Thần lành lạnh: “Muốn mạng của ngươi.”
Kiều Giác hơi biến sắc, nhưng vẫn trấn định: “Ngoài nó ra, toàn bộ đều có thể.”
Dịch Hi Thần ngự kiếm mang theo Trưởng Tôn Tử Quân, kéo Kiều Giác, trong lòng cũng đang nhanh chóng mà suy nghĩ.
Từ trong ký ức của Kiều Giác, y cũng không thể tìm ra lý do vì sao Lang Dược kiên trì muốn nhập ma, nếu như chỉ là để thoát khỏi Kiều Giác kiềm chế, hắn chỉ cần tìm được một cách chết có thể làm cho mình hồn phi phách tán là được, tuy rằng không đơn giản, nhưng độ khó khăn dù sao cũng thấp hơn tẩu hỏa nhập ma một chút. Nhưng lúc này Kiều Giác cố ý bỏ lại Lang Dược đơn độc tới tìm bọn họ, thậm chí bị người ta chặt tay cũng không chịu kêu thành tiếng, gã đang sợ sẽ gọi Lang Dược đến. Gã sợ cái gì?
Trong chớp mắt, một đạo linh quang thoáng hiện trong đầu Dịch Hi Thần, y đột nhiên nghĩ thông suốt mục đích của Lang Dược!
“Tử Quân!” Y lập tức linh tê truyền âm, “Ngươi nhanh thử xem, có thể hút linh lực của hắn đi không!”
Dịch Hi Thần giơ tay lên, nhấn nhấn mi tâm Trưởng Tôn Tử Quân.
“Hi Thần…” Trưởng Tôn Tử Quân vô thức lẩm bẩm.
Dịch Hi Thần nói: “Ta ở đây.” Hiển nhiên là Trưởng Tôn Tử Quân nhìn thấy y trong tâm ma, y vội vã nắm chặt tay Trưởng Tôn Tử Quân, nhẹ nhàng vuốt vuốt.
Trước mắt cũng chỉ có thể chờ Trưởng Tôn Tử Quân tự mình thoát ra từ trong tâm ma. Dịch Hi Thần nắm tay hắn làm hộ pháp cho hắn, bắt đầu tỉ mỉ quan sát bốn phía. Trong lúc này, y không thể để cho sấm chớp gió bão hoặc là những vật khác động tới Trưởng Tôn Tử Quân.
Không biết qua bao lâu, Dịch Hi Thần đột nhiên cảm thấy cái tay bị y nắm chặt dùng sức mà nắm chặt lại y.
Dịch Hi Thần vui mừng: “Ngươi tỉnh rồi?”
Trưởng Tôn Tử Quân từ từ mở mắt, nhưng mà trong ánh mắt của hắn lại không có tiêu cự, dường như vẫn chưa tỉnh táo.
Dịch Hi Thần rút cái tay ở trong tay hắn ra, quơ quơ ở trước mặt hắn: “Tử Quân?”
Nhưng mà cái tay nắm chặt đột nhiên buông ra, Trưởng Tôn Tử Quân lại bất mãn mà lườm y một cái, sau đó cái tay buông ra kia giơ lên, nhấn giữ sau gáy Dịch Hi Thần.
“Hả?”
Dịch Hi Thần cho rằng Trưởng Tôn Tử Quân sẽ như thường ngày xoa xoa sau gáy y trấn an, nhưng không ngờ cái tay kia lại tăng thêm sức lực, nhấn y về phía trước.
“A… A?!”
Dịch Hi Thần kinh ngạc nhếch miệng, còn chưa kịp nói gì, đã bị người bá đạo mà hôn lên!
Dịch Hi Thần: “!!!”
Hết chương 45
Editor: cp phụ số 2, out! Huhuhu tui muốn Lang Dược trùng sinh, tui muốn Lang Dược tìm được tiểu thụ chân chính của cuộc đời mình. Oahuhuhu hông chịu đâu!!!!!!