Khí Trùng Tinh Hà
Chương 101 : Siêu cấp hắc mã
Ngày đăng: 14:58 18/04/20
Thấy các Võ đồng ùa ra đến như đàn ong vỡ tổ. Vị sứ giả đó giơ cao bảng thành tích trong tay lên, cao giọng nói:
- Không cần lũ lượt kéo tới đây, đây là thành thích Thí luyện của Thái Uyên Lĩnh! Chỉ có ba mươi người đầu tiên xuất hiện trong danh sách. Võ đồng không được đạt tư cách, tự mình lấy thành tích của mình mà so sánh thì biết ngay! Từng người đều tự biết thành tích của mình phải không?
Cầm được không ít ngọc bài, trong lòng mỗi Võ đồng đều có tính toán. Nghe nói tên trên bảng chính là của Thái Uyên Lĩnh, Võ đồng của ba Lĩnh khác đều hoảng hồn, kinh sợ lùi bước.
- Sao lại là thành tích đạt tư cách của Thái Uyên Lĩnh?
Võ đồng của ba Lĩnh khác lần lượt đoán, có một chút dự cảm không rõ ràng.
- Chẳng lẽ, Thái Uyên Lĩnh là Quán quân Tập thể trong Tứ Đại Lĩnh sao?
- Không phải chứ! Thái Uyên Lĩnh bình thường cũng không phải là rất xuất chúng, không bằng Tử Diễm Lĩnh chúng ta. Phải nói trong Tứ Đại Lĩnh, Xích Mộc Lĩnh có xuất sắc hơn chúng ta một chút, Thái Uyên Lĩnh cái gì chứ, nếu họ được là Quán quân, tôi không phục!
- Ha ha! Đừng nóng! Đại nhân của Chân Võ Thánh Địa cũng đâu có nói là Thái Uyên Lĩnh đạt giải Quán quân Tập thể đâu.
Tuy danh sách công bố là của Thái Uyên Lĩnh, nhưng không ít Võ đồng của Lĩnh khác vẫn qua, muốn xem xem tên ba mươi người xuất sắc nhất của Thái Uyên Lĩnh rốt cục là có thành tích thế nào, có cái so sánh, trong lòng cũng đỡ nôn nóng hơn.
Tần Vô Song và Đạt Hề Dương cũng không có đi góp vui. Nhưng quận La Giang có Vân Khinh Yên, thiên hạ bát quái gì cũng không thoát khỏi lỗ tai của nàng, Vân Khinh Yên nhanh như tia chớp lướt qua.
Thành thích của cô nàng cũng không tốt, nhưng lại đặc biệt để tâm đến cảm giác vinh dự tập thể.
Tây Môn Tinh tuy cũng rất muốn đi xem, nhưng cuối cùng vì sĩ diện, tốt xấu gì hắn cũng là con cháu Đại phiệt, không thể để người khác có cảm giác hắn không nhẫn nhịn được. Cũng may, những việc như thế này đã có thủ hạ của hắn đi làm.
Một lát sau, có một Võ đồng của châu thành Nam Vân Châu chạy qua, kích động nói:
- Tinh thiếu gia, điểm số cao nhất của Thái Uyên Lĩnh là 214 tích điểm, đứng thứ hai chỉ có 148 tích điểm, ít hơn Tinh thiếu gia ngài 4 tích điểm.
Tây Môn Tinh nghe vậy, đã bớt chút lo lắng. Tuy người dẫn đầu hơn hắn không ít điểm, nhưng hắn không hề nản chí, vì con cháu Vương tộc Thái Uyên Lĩnh chắc chắn là có ưu thế hơn rồi. Nhưng với thực lực của hắn, có thể thắng được người đứng thứ hai của Thái Uyên Lĩnh, cũng đã làm hắn cảm thấy thỏa mãn rồi.
Lúc này Vân Khinh Yên vui vẻ nhẹ nhàng đi tới, vẻ mặt bỡn cợt:
- Ta còn tưởng rằng đến trước là Quán quân Tập thể, các ngươi đoán thế nào?
- Thế nào?
- Hây hây, xuất hiện trước là đệ nhất đếm từ dưới lên, xếp cuối cùng thành tích tập thể trong Tứ Đại Lĩnh.
Lần này đến lượt Xích Mộc Lĩnh nhảy nhót vui mừng.
- Ài!
Những tiếng mệt mỏi, thở dài lại đến từ phía Tử Diễm Lĩnh.
Kết quả như vậy làm cho Võ đồng hai bên nhất thời rơi vào tâm trạng hưng phấn kịch liệt cùng với thất vọng não nề hoàn toàn đối lập nhau. Người trầm tĩnh như Tần Vô Song, cũng không tránh khỏi ảnh hưởng của không khí kích động như vậy. Đây là cảm giác tự hào tập thể, nghe có chút ngây ngô, nhưng ít nhất, nhiệt huyết, trung thành, tinh thần tập thể lại thắng được tất cả mọi thứ, tự nhiên làm hắn vô cùng cảm kích.
Có thể nói hắn một đời giết chóc, bạo lực, xung đột. Nhưng đây là quy tắc sinh tồn của hắn, bất cứ người nào cũng không thể thay đổi được.
Nhưng hắn có ý thức, ý thức dân tộc, ý thức quê hương, ý thức lãnh địa… Sâu xa hơn, đối phó với nước ngoài, đó là ý thức tổ quốc. Ý thức và tinh thần này, đối với một quốc gia, là vô cùng quý giá.
Danh hiệu Quán quân của Tử Diễm Lĩnh, quả nhiên lại thắng được điểm số cao nhất của Lĩnh trước đó. Đạt 226 tích điểm, cao hơn 8 tích điểm so với điểm số cao nhất của Lam Nguyệt Lĩnh.
Bên Xích Mộc Lĩnh thì vô cùng vui mừng, song hỉ lâm môn. Quán quân Tập thể đã thuộc về Xích Mộc Lĩnh, Tiểu Vương gia - Xung thiếu gia của Xích Mộc Lĩnh, người bên cạnh hắn đã truyền đi tin đồn, điểm của hắn là 236 tích điểm! Áp đảo điểm cao nhất của ba lãnh địa trước đó. Không còn nghi ngờ gì, Quán quân Cá nhân, chắc chắn thuộc về Tiểu Vương gia.
Đám Võ đồng bên cạnh Tiểu Vương gia, đã bắt đầu chúc mừng:
- Song hỉ lâm môn, song hỉ lâm môn!
Duy chỉ có Vân Khinh Yên không phục lầm bầm gì đó, đột nhiên nhìn sang Tần Vô Song, nhìn thấy hắn vẫn khuôn mặt cười thản nhiên, dường như tất cả mọi việc trước mắt không có liên quan đến hắn.
Tuy thành tích của Xích Mộc Lĩnh vẫn chưa được công bố, nhưng danh hiệu Quán quân Tập thể dường như đã được ấn định.
Điều hồi hộp nhất bây giờ là cuối cùng ai là Quán quân Cá nhân trong Thí luyện lần này, ai có thể một phát bay lên trời, phong Vương phong Hầu trong Thí luyện lần này?
Mặc dù những Võ đồng của Xích Mộc Vương Thành đều cho rằng Tiểu Vương gia của họ sẽ là Quán quân, nên không hề hồi hộp.
Nhưng ba Lĩnh khác lại không hề nghĩ như vậy, chưa biết kết quả cuối cùng, ai có thể dám chắc rằng Tiểu Vương gia Xung thiếu gia của Xích Mộc Lĩnh có thể có thành tích thắng được điểm cao nhất của Tử Diễm Lĩnh.
Đương nhiên, đối với danh hiệu Quán quân của Xích Mộc Lĩnh, mọi người không muốn làm người thứ hai nghĩ con cháu Vương tộc không thể đạt được danh hiệu Quán quân. Theo lẽ đương nhiên, vốn không thể có chuyện này.