Khí Trùng Tinh Hà
Chương 123 : Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm
Ngày đăng: 14:58 18/04/20
Sau khi nghi thức sắc phong kết thúc, cuối cùng cũng tới thời hạn ước định nửa tháng giữa Tần Vô Song và Xích Mộc Vương. Tần Vô Song lén bôi một chút Thất Trùng Thất Hoa Cao lên người Hạ Vũ Phi rồi mới phái một đội viên đội Liệp Ưng đưa Hạ Vũ Phi ra khỏi Thiên Tứ Lĩnh.
Xích Mộc Vương sau nghi thức sắc phong có tìm riêng Tần Vô Song nói chuyện. Hai bên giương cung bạt kiếm một hồi, đã có giao phong, đều hiểu nhau muốn gì chỉ là không nói ra thôi.
Xích Mộc Vương biết người bắt Hạ Vũ Phi là Tần Vô Song, mà Tần Vô Song hiển nhiên cũng rõ Xích Mộc Vương đã biết điều này nên cũng chẳng phủ nhận. Tần Vô Song hiểu với tâm tính của Xích Mộc Vương, trở mặt chỉ còn là chuyện sớm muộn.
Nhưng Tần Vô Song càng hiểu bây giờ không phải là lúc tuyên chiến với Xích Mộc Vương. Tần gia mới tấn thăng Vương tộc, nếu như vội vàng tuyên chiến với Xích Mộc Vương sẽ khiến cho không khí của cả Bách Việt Quốc trở nên vô cùng kỳ quái. Khó tránh khỏi bị hiểu nhầm là Ngoại tính Vương tộc muốn áp đảo Vương Tộc quốc tính.
Chuyện này đối với một Vương tộc mới phát mà nói là tuyệt đối bất lợi. Đương nhiên, đây chỉ là những suy nghĩ trên phương diện danh tiếng. Nếu như muốn trở mặt thật thì danh tiếng cũng chẳng cần phải giữ.
Nguyên nhân khiến Tần Vô Song vẫn chưa động thủ quan trọng nhất vẫn là phương diện thực lực.
Cao thủ mạnh nhất của Tần gia trang bây giờ chỉ có một mình Tần Vô Song hắn. Mặc dù là Chân Võ Cảnh Cửu đẳng nhưng cả Xích Mộc Vương Phủ, Chân Võ Cảnh Cửu đẳng có đến năm người.
Trong đó, bản thân Xích Mộc Vương chính là một đại cao thủ Chân Võ Cảnh Cửu đẳng hàng thật giá thật. Thực lực của hắn chẳng thua kém gì Tần Vô Song. Lại thêm Tứ Đại Trưởng lão Cửu đẳng. Nếu đem thực lực của Xích Mộc Vương Phủ và Tần gia ra so sánh thì cao thấp rõ ràng, cục diện hoàn toàn nghiêng về một bên.
Nếu muốn xoay chuyển cục diện một phía này, chỉ có một phương pháp duy nhất. Đó chính là bước vào cảnh giới Tiên Thiên! Chỉ có đột phá vào Tiên Thiên mới có thể hoàn toàn bỏ qua được yếu thế khi phải đối mặt với nhiều đỉnh cấp cao thủ.
Tiên Thiên và Hậu Thiên chênh lệch rất lớn. Lúc ở Võ Thánh Sơn, Tần Vô Song đã lãnh ngộ được điều này. Võ Thánh đại nhân đã cho hắn một khóa học vô cùng sinh động!
- Ngày ta vào được cảnh giới Tiên Thiên sẽ chính là là ngày xui xẻo của Xích Mộc Vương!
Tần Vô Song thầm nghĩ:
- Trên thế giới này không có gì là không thể. Nếu như đã chủ định thành thế nước lửa thì sớm muộn gì cũng là cục diện không chết không thôi. Mặc kệ hắn có phải là Vương tộc họ Hạ hay không, chỉ cần trở thành mối nguy hiểm với Tần gia thì nhất định phải chết.
Nghĩ đến đây, khóe miệng Tần Vô Song lộ ra một tia cười đầy sát ý.
Năm cấp phía trên chỉ được ghi trên lý luận. Cụ thể ra sao chưa có ai luyện ra những cảnh giới vô thượng đó. Dựa theo phỏng đoán, trừ phi vào được cảnh giới Tiên Thiên nếu không khó lòng đột phá cấp độ của Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm!
Nhưng mà, dù là cấp thấp nhất, dù là Hư kiếm thì ở giới võ hiệp cổ đại kiếp trước, Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm vẫn là bộ vũ kỹ tuyệt đỉnh, chỉ có không quá mười loại vũ kỹ dám đọ sức với nó.
Tần Vô Song tả xung hữu đột, trái phái xuất chiêu liên tục, một đường Thiếu Thương Kiếm, một đường Trung Xung Kiếm, song kiếm hợp kích, tề xuất tề thu. Nếu như cả hai tay cùng thi triển Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm thì uy lực sẽ càng mạnh hơn. Nội kình nếu không đạt tới Hậu Thiên Đỉnh phong, chân khí toàn thân nếu không tràn đầy thì một tay thi triển Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm sẽ rất vất vả, nói gì đến chuyện tả hữu cùng xuất.
Chuyện này đỏi hỏi nội kình của người sử dụng phải rất cao, đồng thời yêu cầu nắm bắt thân pháp và kỹ xảo cũng vô cùng hà khắc. Chỉ cần một chút không đủ là sẽ không thi triển thuận lợi Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm.
Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm không những không thể thi triển thuận lợi mà còn rất có khả năng hình thành phản phệ với người phát công, chân khí không thể bắn ra lập tức sẽ dẫn đến chân khí hồi lộ, dẫn đến lực phản phệ. Khi đối diện với kẻ thù nếu như muốn xuất kiếm mà không thể xuất ra được thì có khác gì tự bán mạng sống của mình.
Bởi vậy, Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm uy lực vô cùng nhưng mấy ngàn năm nay truyền thừa không nhiều cũng bởi nguyên cớ điều kiện thi triển quá hà khắc, tu luyện cũng quá gian nan. Nếu không phải là Tông sư võ học thì không bao giờ xứng tu luyện được Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm.
Tần Vô Song làm đi làm lại mấy lần cho đến khi toàn thân trên dưới có một sự thông thấu, một sự lanh lẹ rất khó nói. Mỗi một kiếm đâm ra là như vừa được bắn một chút nộ khí ra khỏi đầu. Thoải mái vô cùng.
Xuy xuy! Kiếm khí như hồng, bắn thẳng lên trời!
Tần Vô Song hô hét liên tục như dồn tất cả khát vọng về cảnh giới Tiên Thiên vào chiêu Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm này.
Đường kiếm pháp này là lần đầu tiên kể từ khi chuyển thế mà hắn thi triển được nhuần nhuyễn. Đây là một loại ngộ đạo!
Không hay không biết, Tần Vô Song đã tiến thêm một bước quan trọng trên con đường tu luyện võ đạo. Lúc này bản thân hắn cũng không biết bước tiến này quan trọng với tương lai của hắn như thế nào!