Khí Trùng Tinh Hà

Chương 122 : Chính thức phong Vương

Ngày đăng: 14:58 18/04/20


Khách từ khắp nơi ùn ùn kéo tới. Nếu như đám quý tộc hạ phẩm ngoài Lĩnh không bị quan phủ các nơi ra lệnh cưỡng chế không được làm loạn thì e là một ngàn chỗ ngồi mà Tần gia trấn Đông Lâm chuẩn bị cũng không thể chứa hết nổi khách khứa.

Vì vậy, những người có thể đến chúc mừng Tần gia, trên cơ bản đều là tầng lớp tinh anh các nơi hay các quý tộc thượng phẩm.

Thế gia, trước đây còn là quyền uy mấy trăm năm không đổi của quận La Giang mà hôm nay đã trở thành tiêu chuẩn thấp nhất để được vào chúc mừng Tần gia. Thế sự vô thường, biến hóa quá nhanh khiến người ta chỉ biết thở dài đứng nhìn.

Tứ Đại Vương Tộc, bao gồm cả Xích Mộc Vương Tộc đều cử đại diện đến tham dự. Nhất là Xích Mộc Lĩnh do đích thân Xích Mộc Vương đại diện.

Còn ba Lĩnh khác đều cử người đại diện cao nhất của Vương tộc mà trên cơ bản đều là những người nối nghiệp các Vương gia sau này đến dự.

Bọn họ thận trọng như vậy hiển nhiên trong lòng đã chấp nhận sự quật khởi của Tần gia, ý thức được trào lưu này khó mà thay đổi. Nếu cứ muốn lội ngược dòng, nhất định sẽ tự chuốc lấy tai vạ cho bản thân. Một khi đã không thể thay đổi thì chỉ có thể thuận theo đại thế!

Như thế nào là đại thế? Đại thế chính là, Tần Vô Song đạt được hai vị trí Quán quân của Thí luyện Võ đồng!

Đại thế chính là, Tần Vô Song khiến Quốc cữu gia Tống Lăng Phong phải cúi đầu chịu thua!

Đại thế chính là, địa vị Vương tộc của Tần gia trấn Đông Lâm do đích thân Võ Thánh đại nhân khâm điển!

Đây chính là đại thế, ai không chấp nhận đại thế này không chỉ trở thành kẻ thù của Tần Vô Song mà còn là kẻ thù của Võ Thánh Sơn.

Võ Thánh Sơn, đó là nơi nào chứ? Là trung tâm tối cao vô thượng của Chân Võ Thánh Địa, là tất cả gió của Bách Việt Quốc đều được từ Võ Thánh Sơn thổi tới.

Sự có mặt của Tứ Đại Vương Tộc khiến cho những người dân bình thường chưa từng một lần diện kiến đại thế ở trấn Đông Lâm được một phen mở rộng tầm mắt.

Nhưng sự hiện diện của Tứ Đại Vương Tộc vẫn chỉ là một đoạn nhạc đệm ngắn ngủi mà thôi.

Khoảng khắc người đại diện của Hoàng thất, đương kim Thái tử Hạ Vân Tường xuất hiện, cả trấn Đông Lâm như muốn sôi trào.

Từ thời kiến lập trấn đến nay, trấn Đông Lâm chưa bao giờ được đón tiếp con cháu Hoàng thất, chứ đừng nói đến đương kim Thái tử, Hoàng đế tương lai!

Nhưng bất ngờ vẫn chưa chấm dứt ở đây, khi mọi người vẫn còn đang hồi tưởng cảm giác tuyệt vời khi được diện kiến Thái tử Điện hạ thì bất ngờ lớn hơn đã tới.
- Vô Song Hầu, ngươi không muốn nói vài câu sao?

Đại Tôn giả áo bào tím hình như muốn lôi Tần Vô Song ra nên cố ý chuyển đề tài sang phía hắn.

Tần Vô Song mỉm cười, gật gật đầu rồi nói:

- Chư vị, Tần gia ta xuất phát là một Hàn môn, cả một chặng đường dài, gặp biết bao trở ngại, cứ mỗi lần tiến thêm được một bước là lại có người nghĩ do chúng ta may mắn. Nguyên tắc của Tần Vô Song này từ xưa đến nay chỉ có một nguyên tắc, dù la hay ngựa thì cũng chỉ dùng để dắt. Bách Việt Quốc là quốc gia lấy võ lập quốc. Bất kể chuyện gì, dùng thực lực nói chuyện là thuyết phục nhất. Gia tộc Luận phẩm hai mươi năm một lần, nếu như có ai còn nghi ngờ vị trí Vương tộc của Tần gia ta thì Gia tộc Luận phẩm hai mươi năm sau mời đứng ra khiêu chiến. Vẫn là câu cũ, hãy dùng thực lực để nói chuyện!

Đại Tôn giả áo bào tím gật gù thưởng thức. Những lời này của Tần Vô Song không cao ngạo cũng không hạ thấp thân phận, khí độ đầy đủ. Ngươi không phục có thể đứng ra khiêu chiến. Đây chính là nguyên tắc nguyên thủy và trực tiếp nhất của võ đạo!

- Tần gia ta là Vương một Lĩnh. Kể từ hôm nay, mọi con dân trong phạm vi Lĩnh ta, bất phân sang hèn, bất phân già trẻ sẽ đều nhận được sự bảo hộ của Vương tộc Tần gia. Nếu có thế lực ngoại lai đến giết người phóng hỏa, giết không tha, nếu như có thế lực ngoại lai đến cướp bóc ức hiếp, giết không tha.

Khẩu khí của Tần Vô Song lành lạnh, từng chữ âm vang, từng câu có lực. Lúc nói chuyện, ánh mắt kiên định quét suốt toàn trường. Đến chỗ Xích Mộc Vương còn dừng lại đôi chút rồi mới dời đi.

Xích Mộc Vương chỉ cười nhạt, nghĩ thầm:

- Hôm nay để ngươi điên cuồng một chút, đợi một thời gian nữa ngươi tha hồ mà chịu khổ!

Đạt Hề Hằng nhìn Tần Vô Song hoa chân múa tay, khí phách vô cùng, đúng hình ảnh của một Vương giả thì chỉ biết thầm cười khổ.

Ông không thể không thừa nhận theo những phán đoán trước đây của Đạt Hề Minh về Tần Vô Song này. Chủ một gia tộc như ông đúng là có lúc đã mắc phải những sai lầm chí mạng. May mà đứa con ngốc nghếch của ông rất kiên định…

Nhìn Đạt Hề Minh và Tần Tụ tình cảm thắm thiết, một Chân Võ Cảnh Thất đẳng cường giả, một Thế gia chi chủ như Đạt Hề Hằng trong lòng cũng cảm thấy ngọt ngào như uống mật.

Vương tộc! Từ nay về sau, Đạt Hề Thế gia đã có một chỗ dựa vững chắc là Vương tộc, tương lai sau này của Đạt Hề Thế gia vẫn còn có hy vọng!