Khí Trùng Tinh Hà

Chương 142 : Bàn tính của Cực Âm Lão Nhân

Ngày đăng: 14:58 18/04/20


Các tiểu nhị trong quán nghe thấy thanh âm cũng đều chạy ra, chỉ là bọn họ chạy ra càng nhanh càng đẩy nhanh tốc độ mất mạng của bọn họ mà thôi.

Bịch, bịch, bịch!

Mỗi lần ngón tay của Cực Âm Lão Nhân khẽ động, lại có một tính mạng chết đi trong tay hắn. Trong nháy mắt, mười mấy tính mạng phút chốc táng thân!

Hoàn cảnh chết trước sau như một đều rất khó coi, toàn thân nổ tung, huyết vũ tràn ngập.

Những khách nhân của Khách điếm Đông Lâm cũng bắt đầu nổ tung, nhìn thấy tình huống này, tất cả đều vẻ mặt run sợ, giống như nhìn thấy quỷ, vội vàng chui qua cửa sổ, nhảy tường để bỏ trốn.

Cực Âm Lão Nhân lạnh lùng nói:

- Muốn chạy sao?

Hai tay áo khẽ chấn động, bạch quang trong tay không ngừng bắn ra, phảng phất như trong tay áo có giấu một thiên địa càn khôn, trong giây lát phóng ra một luồng năng lực cực lớn, hủy thiên diệt địa, giống như sóng lớn phun trào ra.

Ầm! Toàn bộ Khách điếm Đông Lâm đột nhiên bị dẫn nổ tung ra, ầm ầm nổ tung.

Bụi bay mù mịt, toàn bộ Khách điếm Đông Lâm nhất thời bụi bay mờ mịt, giống như đột nhiên bị hút ra khỏi thế giới, nhất thời hóa thành tro bụi.

Chưởng quầy, tiểu nhị ngay cả khách nhân của Khách điếm Đông Lâm, ít nhất cũng phải trăm người, trong nháy mắt cùng nhau hóa thành tro bụi cùng với Khách điếm Đông Lâm.

Cực Âm Lão Nhân cười gằn một tiếng. Sải bước hướng về phía trước mà đi.

- Còn có xưởng ép dầu, điền sản của Tần gia trấn Đông Lâm…

Suy nghĩ lưu chuyển trong đầu của Cực Âm Lão Nhân. Nguồn truyện: Truyện FULL



Tần Vô Song lúc này đang cùng Liễu Sứ giả và Võ Thánh đại nhân tản bộ trên Diễn võ trường, đột nhiên đồng thời sắc mặt biến đổi, thất kinh nhìn về phương hướng của Khách điếm Đông Lâm. Trên mặt ba người, tựa hồ là đồng thời biến sắc.

- Qua đó xem!

Tần Vô Song phóng ngựa đi trước. Liễu Sứ giả và Võ Thánh đại nhân đưa mắt ra hiệu, song song đi theo.

Trước cửa lớn xưởng ép dầu của Tần gia, Cực Âm Lão Nhân sắc mặt âm trầm, lòng bàn tay hướng lên trên, một đoàn u hỏa xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn, cánh tay vừa nhấc, trực tiếp dội vào xưởng ép dầu. Lửa trong lòng bàn tay bị lực dội đi, nhất thời hóa thành biển lửa ngập trời, đè ép khắp bầu trời.

Ầm! Xưởng ép dầu bị đám lửa này bao trùm, nhất thời bị nuốt chửng trong biển lửa, thế lửa cháy rừng rực. Trong xưởng ép dầu có mười mấy gã làm công, bị tai ương vô vọng bao trùm bên trong, nhất thời bị thiêu cháy trong tiếng kêu khóc hãi hùng, thanh âm thảm thiết vang lên không dứt.
- Cực Âm, Tần Vô Song, Bản Sứ giả ở đây có một kiến nghị, các ngươi nghe xem như thế nào?

- Ngươi nói đi!

Cực Âm Lão Nhân âm hiểm cười nói.

- Ân oán giữa các ngươi, đơn giản là những va chạm nhỏ mà thôi. Hôm nay hai bên đều có thương vong. Cái gọi là oan gia nên giải không nên kết, chuyện này thị phi đúng sai, nếu hai vị không ngại, vậy hãy theo ta tới Tinh La Điện trước. Trước mặt năm vị Điện chủ phân minh rõ ràng, dùng biện pháp hòa bình để giải quyết tranh chấp. Cho dù oan gia này không giải được, báo thù như thế nào, tính sổ như thế nào, hai bên cũng định ra chương trình, không được lấy người vô tội làm đối tượng tàn sát. Thế nào hả?

Chủ ý này, bề ngoài nhìn qua là công bằng, kỳ thực là nghiêng hẳn về phía Tần Vô Song. Dù sao với thực lực trước mắt của Tần Vô Song, vẫn còn chênh lệch rất lớn với Cực Âm Lão Nhân. Cũng không có thực lực giết chết người bên cạnh của Cực Âm Lão Nhân. Nhưng với tiềm lực sau này của hắn, thì rõ ràng các vị Điện chủ sẽ có thể tạm thời ổn định cục diện, sau này bồi dưỡng Tần Vô Song lên cấp bậc cao hơn nữa, lúc đó vẫn còn đủ thời gian để Tần Vô Song kiếm Cực Âm Lão nhân mà tính toán.

Cực Âm Lão Nhân sao lại không nghe ra được ý tứ này, nhưng cũng không bóc trần. Hắn đã có chủ ý, đương nhiên không tiếc ứng phó qua loa, giả vờ nhăn nhó nói:

- Một khi năm vị Điện chủ đã ra mặt, Lão tổ ta cũng không ngại giữ thể diện này. Liễu Sứ giả, cứ quyết định như vậy đi.

- Vô Song Hầu, ngươi có ý kiến gì không?

Liễu Sứ giả hỏi.

Tần Vô Song đương nhiên sẽ không tin, Cực Âm Lão Nhân cổ quái hung hãn lại nói chuyện thoải mái như vậy. Chuyện này tất nhiên còn có khúc mắc, nhưng nếu có thể đem Cực Âm Lão Nhân trục xuất khỏi Bách Việt Quốc, luôn luôn là chuyện tốt. Lập tức gật đầu:

- Liễu Sứ giả đã mở miệng, Vô Song không dám không theo!

Cực Âm Lão Nhân không ngừng cười hắc hắc, đột nhiên nói:

- Nếu đã như vậy, Lão tổ ta sẽ quay về Đế quốc Đại La trước. Liễu Sứ giả, chúng ta gặp lại ở Tinh La Điện!

Liễu Sứ giả đáp:

- Được rồi, được rồi!

Thân thể của Cực Âm Lão Nhân chợt giống như một trận gió, mới xoay người đã biến mất vào trong hư không, giống như đột nhiên bốc hơi lên thành sương mù biến mất.

Tới đi như gió, quỷ dị khó dò. Ba gã Sơ Linh Võ Giả toàn thân căng như dây đàn lúc này mới có thể nhẹ nhàng buông lỏng một hơi, áp lực nhất thời biến mất. Cực Âm Lão Nhân này đem tới cho bọn họ uy áp quá mạnh. Mạnh đến mức khi bọn họ mặc dù có thể chính diện đối đáp, thế nhưng cũng không dám thả lỏng bất cứ cảnh giác nào.