Khí Trùng Tinh Hà
Chương 240 :
Ngày đăng: 15:00 18/04/20
- Hửm?
Tần Vô Song sau khi sửng sốt một chút, cũng là gật gật đầu:
- Lệnh tỷ nữ trung hào kiệt, nữ nhi không thua đấng mày râu, đã từng giúp ta không ít việc, quả thực có giao tình không tệ với ta.
- Chả trách, tỷ tỷ của ta mỗi lần gửi thư đều nhân tiện phải hỏi thăm một câu tình hình của ngươi. Nhất là lần trước ngươi về nước báo ơn, chém chết hai tên Võ Thánh, khiến cho tỷ ấy đánh giá ngươi vô cùng cao. Tỷ tỷ của ta nói, đầu năm sau muốn tới Tinh La Điện thăm ta, hi vọng đến lúc đó có thế gặp mặt ngươi, nói là cố nhân gặp gỡ.
- Đâu dám, đâu dám.
Tần Vô Song nhớ lại tác phong khí khái của Đồng Dao, tính cách trọng tình trọng nghĩa, cũng là có vài phần bội phục.
Đêm đó cùng Đồng Ngôn hẹn ước, để cho đám đệ tử đến từ Bách Việt Quốc tới lúc đó cùng nhau tập trung ở bên ngoài Thanh Vân Điện, Tần Vô Song sẽ phụ trách chiêu đãi.
Tần Vô Song hiện nay, tuyệt đối là đại danh đỉnh đỉnh trong Thanh Vân Điện, chiêu đãi mấy gã đồng hương vẫn là có chút quyền hạn.
Đêm đó, Đồng Ngôn dẫn theo năm gã đệ tử khác của Bách Việt Quốc, tới ngoài cửa môn Thanh Vân Điện liền được Tần Vô Song dẫn vào ngoại điện, dùng trà bánh chiêu đãi.
Cũng đều là những đệ tử đến từ Bách Việt Quốc, tới giờ phút này, sự chênh lệch hoàn toàn được lộ ra. Nửa năm trước, bọn họ vẫn còn cùng đứng chung một vạch xuất phát, tranh đoạt chức Quán quân của Thí luyện Võ đồng.
Nhưng mà hôm nay, Tần Vô Song đã là Quán quân trong trận bài danh Đệ tử Trung tâm của Tinh La Điện, còn bọn họ lại chỉ là những Đệ tử Sơ cấp không đáng nhắc tới.
Nhìn thấy khung cảnh nguy nga đồ sộ tráng lệ, đại khí thâm nghiêm của Thanh Vân Điện, càng làm cho bọn chúng sản sinh ra một loại cảm giác ngưỡng mộ núi cao, bọn họ biết, cả đời này của mình cũng không thể nào tiếp cận đến thành tựu của Tần Vô Song.
Tần Vô Song ngay từ lúc còn chưa có nhập môn, liền được thủ tọa của Thanh Vân Điện xem trọng, mà bọn họ chỉ có thể bái một vị Trưởng lão làm môn hạ, từ lúc bắt đầu đã có một sự chênh lệch. Sau khi nhập môn, Tần Vô Song trực tiếp là Đệ tử Cao cấp, mà bọn họ lại vẫn chỉ là Đệ tử Sơ cấp.
Lúc sát hạch trong Khảo hạch Cuối năm, thành tích kiểm tra của bọn họ chỉ thường thường, còn Tần Vô Song lại trong kỳ Khảo hạch Đệ tử Cao cấp độc chiếm ngôi đầu, đạt được thành tích thăng cấp sáu hạng mục đạt điểm tối đa, ghi chép vào bản kỷ lục.
Sau đó lại càng cao không thể tưởng, trực tiếp đạt chiếc ghế Quán quân của trận thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm. Từ nay về sau, bọn họ chỉ có thể là những kẻ đứng ở phía dưới ngưỡng vọng nhìn lên mà thôi.
Tây Môn Tinh sau khi đi thăm bên ngoại điện của Thanh Vân Điện, chậc chậc tán thưởng:
Trích Tinh Đài, là ở một địa phương cao nhất ở phía sau khu vực Diễn võ đài, xây dựng nên một tòa đài dựng đứng, cao thẳng lên tận trời xanh, trời tiếp giáp đất, khí thế vô cùng to lớn. Bình thường năm vị Điện chủ xem các môn hạ đệ tử quyết đấu mới lên trên đó, vô cùng thiêng liêng cao quý. Tần Vô Song nghe nói Đại Điện chủ ở đó chờ hắn, tự nhiên có chút giật mình, liền hướng Trích Tinh Đài đi tới.
Không ngừng hướng tới chỗ cao kia mà vất vả đi tới, rốt cục cũng tới dưới chân Trích Tinh Đài, Tần Vô Song từ dưới đi lên, giống như phải trèo lên mấy chục tầng tháp cao vậy, thật không dễ dàng gì mới lên tới đỉnh lầu. Gió lạnh thổi không ngừng, nhìn xuống bên dưới Tinh La Điện giống như các quân cờ vậy, các điện các cung, các lầu các sảnh được sắp xếp ngay ngắn có thứ tự, giống như những quân cờ bình thường được xếp ngay ngắn trên bàn cờ. Bởi vậy cũng có thể thấy được địa thế nơi đây cao đến như thế nào.
- Đệ tử Tần Vô Song bái kiến Đại Điện chủ!
Tần Vô Song hướng về phía một đạo thân ảnh đứng bên trong góc tối, như có như không, mờ mờ ảo ảo mà thi lễ.
- Tần Vô Song…
Đại Điện chủ chậm rãi xoay người lại, trên mặt lộ một tia cười thần bí:
- Ngươi tới rồi!
- Đệ tử phụng mệnh của sư phụ, đặc biệt đến bái kiến Đại Điện chủ.
- Ừm, Bổn Điện chủ không phải là nói ngươi giờ phút này tới đây, mà là nói vị thiên tài mà tạo hóa an bài cho Tinh La Điện ta, cuối cùng cũng đã tới.
Đại Điện chủ Trác Bất Đàn khẽ cười, vẫy vẫy tay, ý bảo Tần Vô Song qua đó.
Tần Vô Song chậm rãi tiến tới, cảm thụ được gió lạnh ập mặt mà tới, cảm nhận được nơi này là một nơi vô cùng cao, nhìn cả Tinh La Điện ở dưới mặt, trong nhất thời có một loại cảm giác kỳ diệu dâng trào trong lòng.
- Tần Vô Song, đứng ở nơi này, có phải là có cảm giác chỗ cao lạnh lẽo, không thể chịu nổi đúng không?
Tần Vô Song trong mắt lộ ra một chút kinh ngạc, trong ý niệm nhất thời của hắn lúc vừa rồi quả thực là trong đầu hiện lên suy nghĩ như vậy, mà Đại Điện chủ, chẳng lẽ lại có năng lực thần kỳ đọc được lòng người sao?