Khí Trùng Tinh Hà

Chương 242 :

Ngày đăng: 15:00 18/04/20


Mùng một tết, theo như quy củ bao năm của Tinh La Điện, sáng sớm, tất cả các đệ tử phải tập hợp ở Chủ điện, sau đó tập trung đi tới tế đàn, tập trung bái tế tổ.

Nghi thức tế tổ này đã lưu truyền ngàn năm nay ở Tinh La Điện. Mùng một hàng năm, phàm là đệ tử của Tinh La Điện tất cả đều phải tham dự. Trừ phi có sứ mệnh quan trọng bên ngoài không thể trở về, nếu không thì sáng sớm của ngày đầu năm, tất cả đều có mặt hướng về cố hương, mang trong lòng tình cảm trang nghiêm, tế lễ các vị tiên tổ.

Trên cái tế đàn rộng lớn, tất cả các đệ tử của Tinh La Điện cũng đã xếp hàng vào vị trí, ngay sau tế đàn, tòa thái miếu trang nghiêm đứng sừng sững uy nghiêm ở phía sau. Bên trong thái miếu chính là thờ phụng linh vị của các vị tổ tiên Tinh La Điện qua nhiều thời đại.

Năm Đại Điện chủ mang theo tám vị Pháp vương, mười vị Điện tiền Sứ giả, vẫn còn mười sáu vị Trưởng lão cũng với các thủ lĩnh Chấp sự tầng trung đẳng từng bước tiến lên tế đàn.

Năm Đại Điện chủ cầm đầu, bắt đầu dâng hương. Mỗi một que hương, đều dài khoảng hai tấc. Mỗi người ba cây, bắt đầu tế bái, cầu nguyện.

Đại Điện chủ cất cao giọng nói:

- Các vị tổ tông của Tinh La Điện trên trời linh thiêng, hậu bối tử tôn Trác Bất Đàn, mang theo bốn vị Điện chủ Truân Trung Trì, Chung Vô Ẩn, Lãnh Thu Trì, Điền Tri Hành cùng các môn hạ của Pháp vương, Trưởng lão chính thức tế bái liệt tổ liệt tông. Ngày xuân mới, Tinh La Điện ta ổn thỏa trước sau, hăm hở tiến tới phía trước, không làm hổ thẹn danh đức của các vị tổ tông, dương cao uy danh của Tinh La Điện.

Sau khi Đại Điện chủ hoàn tất cầu chúc, bốn vị Điện chủ khác cũng hoàn tất những lời khấn chúc của mình. Sau đó mới là trình tự thứ hai, dâng rau xanh ngũ cốc, cùng với tam sinh. Sau đó mới là các đệ tử tập thể quỳ lạy, cùng chúc trong trong thời gian một phút. Toàn bộ nghi thức vô cùng long trọng. Lễ chúc kết thúc sau tiếng chuông khánh vang lên, buổi tế lễ mới chính thức kết thúc tốt đẹp.

Sau khi nghi thức chấm dứt, mọi người trở lại giữa Chủ điện. Bắt đầu một năm mới, cần phải có một bản kế hoạch mới. Tất cả các kế sách quan trọng trong một năm đều ở Chủ điện này truyền ra.



Sau khi trở lại Chủ điện, Trác Bất Đàn ngồi ở trên, các đệ tử bên dưới biểu thị sự cảm tạ, đặc biệt là các Đệ tử Trung tâm đều tiên lên nói lời chúc mừng.

Theo lệ thường, mười gã đệ tử xếp hạng đầu trong trận thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm, đều sẽ sự ban thưởng nhất định. Đương nhiên, sự ban thưởng này chủ yếu vẫn là nhằm để cổ vũ chứ không phải là rất hậu hĩnh.

Tần Vô Song thân là Quán quân, vốn dĩ có thể nhận được một kiện Tiên Thiên Sơ Linh Khí có tính công kích, nhưng hắn lại nói:

- Đại Điện chủ, đệ tử trên người đã có hai kiện Tiên Thiên Sơ Linh Khí loại công kích, có thể xin Pháp vương Thương Trạch ban thưởng cho ta một đầu linh thú thuần dưỡng không?
Miêu Trung Hiệp là Đệ tử Trung tâm xếp thứ ba trong trận thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm, xuân phong đắc ý, tự nhiên không có thành kiến gì, gật gật đầu tỏ rõ thái độ:

- Đệ tử nhất định chú trọng đại cục, quyết không dám có bất kỳ cái gì vượt quá quy củ.

Thái độ của Điền Tri Hành như vậy, Tam Điện chủ và Tứ Điện chủ dù cho trong mười hạng đầu cũng chỉ có một đệ tử lại cũng không thể không dặn dò một chút, nhắc nhở cho Triệu Mục Chi và Đặng Bá Hổ không được tâm sinh hiềm khích. Bên Đại Điện chủ có ba đệ tử trong số mười kẻ đó, phân biệt là Vi Dực, Lục Thiếu Nam và Hoàng Triêu Dương.

- Được rồi, những lời dư thừa, ta cũng không nói nữa. Các ngươi nghỉ ngơi hồi phục trong hai ngày. Mùng ba tết liền lập tức xuất phát, không được trì hoãn chậm chễ.

Đại Điện chủ dặn dò xuống dưới. Mười tên đệ tử khom người lĩnh mệnh, đồng thanh nói:

- Vâng!

Tần Vô Song hai vai gánh trọng trách lớn, hắn nhập môn chưa tới nửa năm, trở thành Quán quân của trận đấu bài danh Đệ tử Trung tâm chưa quá ba ngày liền đã phải gánh vác chức trách Đội trưởng, cái nhiệm vụ này, quả thực là không hề nhẹ chút nào.



Sau khi Chủ điện giải tán, Tần Vô Song lập tức đi tới chỗ của Pháp vương Thương Trạch, nhận một đầu linh thú, là một con Bạch Điêu đã thuần dưỡng được ba bốn năm, linh tính khá đủ, lại còn khôn ngoan lanh lợi, rất có khả năng dự đoán tâm lý con người.

Lúc đầu, đầu Bạch Điêu này đối với chủ nhân mới Tần Vô Song này không thèm đặt vào trong mắt. Thông qua sự truyền thụ của Luyện thú sư, Tần Vô Song biết, muốn phục tùng một đầu linh thú, vừa phải dùng ngôn ngữ của nó mà hình thành giao lưu ngang hàng, vừa phải dùng linh lực mà uy hiếp nó. Nói trắng ra đó chính là dùng thủ đoạn "cây gậy và củ cải". Nguồn: https://truyenfull.vn

Trình độ thú ngữ hiện tại của Tần Vô Song tự nhiên là không thể giao lưu bình đẳng được, nhưng nếu muốn nói dùng linh lực uy hiếp thì vẫn tương đối có chút dễ dàng.